Thứ Tư, 20 tháng 7, 2011

Lãnh đạo Việt Nam trong đường lối đối ngoại với TQ

Bởi David Brown - nhà ngoại giao Mỹ đã về hưu, người viết về đương đại Việt Nam. Ông có thể được liên lạc tại nworbd@gmail.com.
(Socmai - 20/07/11) Không thể tránh khỏi rằng các tranh cãi gần đây về các tuyên bố chủ quyền lãnh thổ ở Biển Nam Trung Hoa (Biển Đông) sẽ tràn vào chính trị nội bộ của Việt Nam. Làm thế nào để quản lý mối quan hệ với Trung Quốc là vấn đề quan trọng thứ hai trong đời sống quốc gia (quan trọng nhất là liệu có cần nhiều hơn một đảng lãnh đạo là một điều tốt hay không).

Sau gần hai tháng đối mặt với sống gió đến từ Trung Quốc (TQ), mọi thứ bắt đầu vào đầu tháng Bảy khi cảnh sát đã phá vỡ một cuộc biểu tình nhỏ trong vùng lân cận gần Đại sứ quán TQ. Một số người cho rằng có vài lãnh đạo Việt Nam (VN) đã mặc nhiên khuyến khích các cuộc biểu tình như vậy kể từ đầu tháng Sáu.

Các cuộc biểu tình trên các đường phố Hà Nội ( không nhắc đến TP. Hồ Chí Minh) đã bắt đầu sau khi một nhóm tri thức là cựu quan chức nổi tiếng đã nói rằng " VN càng hợp tác tích cực, TQ càng lấn tới".

Đảng Cộng sản cầm quyền và chính phủ hiển thị độ nhạy cao với những lời chỉ trích rằng họ là quá sức với siêu cường đang nổi lên trên biên giới phía Bắc của Việt Nam. Làn sóng chỉ trích bắt đầu trong năm 2008, sau khi chính phủ trao tặng một công ty nhà nước Trung Quốc quyền khai thác mỏ bauxite lớn của quốc gia trong khu vực Tây Nguyên.

Chống lại các xâm phạm và xâm lược là một chủ đề thường xuyên trong ý thức lịch sử của Việt Nam. Học sinh được dạy rằng nước Việt đã tồn tại sau gần 1.200 chinh chiến liên miên với những đội quân xâm lược hùng mạnh của TQ.

Đền thờ các anh hùng của Việt Nam chủ yếu là những người lãnh đạo các cuộc chiến chống quân xâm lược Trung Quốc cho đến khi họ đã từ bỏ nỗ lực xâm lược. Đó là tinh thần thách thức hoàn toàn hiển nhiên khi Việt Nam phản ứng mạnh mẽ trong Tháng Năm và tháng Sáu để tố cáo hành động khiêu khích của Trung Quốc ở Biển Nam Trung Hoa (Biển Đông).

Trung Quốc tuyên bố chủ quyền khoảng 85% của 1,5 triệu km vuông ở Biển Đông - vùng biển mà người Việt Nam kiên trì gọi là "Biển Đông" của họ - là lãnh thổ của mình trong lịch sử. Khi lực lượng hải quân đã phát triển, Trung Quốc đã đặt cược yêu cầu bồi thường của nó với sức mạnh ngày càng tăng và với sự khinh miệt đối với các khiếu nại Philippines, Việt Nam và Malaysia dựa trên Luật Liên Hợp Quốc của các quy tắc Biển.

Khi căng thẳng tăng sau khi TQ quấy rối trắng trợn 2 tàu khoan dầu Việt Nam và các tàu thăm dò khí đốt trong khu kinh tế của Việt Nam 200 dặm, các phương tiện truyền thông của quốc gia đã được lấp đầy với các cuộc thảo luận về cách thức và phương tiện để bảo vệ lãnh thổ biển của Việt Nam.

Hà Nội đã phản ứng mạnh mẽ - bao gồm một cuộc tập trận bắn đạn thật như là một khẳng định ra nước ngoài và phô trương với bạn bè nước như Hoa Kỳ - giành được tiếng vỗ tay trong các phương tiện truyền thông thế giới blog và xã hội cũng như trong báo chí nhà nước của quốc gia một cách sống động.

Bước ngoặt đến vào cuối tháng sáu, khi Bộ Ngoại giao Trung Quốc và Việt Nam thông báo rằng hai nước đã đồng ý để làm giảm căng thẳng và đàm phán song phương để giải quyết các yêu sách lãnh thổ.

Ngày 10 Tháng Bảy, 20 trí thức nổi tiếng đã ký và gửi một kiến ​​nghị với Bộ Chính trị của Đảng Cộng sản và Chủ tịch Quốc hội kêu gọi thay đổi cơ bản trong quản trị. Cuộc khủng hoảng gần đây, họ lập luận, chỉ là một triệu chứng của một tình trạng bất ổn quốc gia nguy hiểm hơn. Nếu không có cải cách triệt để ", thâm nhập và sự gián đoạn của tất cả các khía cạnh của đời sống kinh tế chính trị và văn hóa của chúng tôi," Trung Quốc sẽ tiếp tục cho đến khi quốc gia trờ lại trong tình trạng chư hầu.

Những trí thức không phải là bình thường. Tất cả điều là những người quan trọng, một số quan chức đã nghỉ hưu cao, cán bộ và các nhà ngoại giao, một số vẫn còn phục vụ cho chính phủ. Họ là đàn ông và phụ nữ có gia phả xuất sắc mang tính cách mạng. Trong thuật ngữ bên, họ là "yếu nhân yêu nước". Danh tiếng của họ làm cho người người háo hức tìm kiếm những âm thanh của các phương tiện truyền thông quốc gia. Hơn những người khác trong đời sống công cộng của Việt Nam, họ đáng tin cậy có thể tạo nên một làn sóng của cộng đồng.

Các phê phán của giới tri thức cho thấy vấn đề thử nghiệm về khoang dung của chế độ. Nó kêu gọi thay đổi chế độ hoặc một hệ thống đa đảng - khái niệm đã đặt nhiều nhà phê bình không cẩn thận trong các nhà tù Hà Nội. Đó là một tài liệu khổng lồ, gần 4.000 từ bằng tiếng Anh.

Phần đầu tiên của đơn yêu cầu xây dựng một lý luận rằng nguyện vọng của Trung Quốc là bá chủ khu vực đặt ra một mối đe dọa chết chóc. Kế hoạch chiến lược của Bắc Kinh là để thống trị Việt Nam, giới trí thức khẳng định, đã được nâng cao, điểm rằng nền kinh tế là hầu như dưới sự kiểm soát của Trung Quốc và "quyền lực mềm" của Trung Quốc đã lũng đoạn đời sống chính trị của quốc gia.

Để minh họa cho quan điểm của họ, những người kháng nghị khảo sát tỉ mỉ việc tuyên cao báo chí chung Trung Quốc-Việt Nam ngày 26 tháng 6, một tuyên bố cam kết Hà Nội sẽ đàm phán song phương về các vấn đề lãnh thổ. Họ không thích đề cập đến mối quan hệ song phương là "khỏe mạnh và ổn định", cũng không làm họ chấp nhận thỏa thuận của Hà Nội gạt đi những cuộc biểu tình và các phương tiện truyền thông tấn công vào Trung Quốc.

Những người khiếu kiện phản đối lại lập luận: "hai bên nhấn mạnh sự cần thiết để chủ động thực hiện các nhận thức chung của lãnh đạo hai nước, giải quyết một cách hòa bình các tranh chấp trên biển thông qua thương lượng và các hoạt động kinh tế thân thiện." Họ bình luận rằng trong khi Hà Nội đã được ra lệnh im lặng theo tính chất của "nhận thức chung", các nhà lãnh đạo và các phương tiện truyền thông Trung Quốc đã tuyên bố rằng nó có nghĩa là Việt Nam đồng ý rằng các nước thứ ba không có quyền can thiệp vào tranh chấp hàng hải.

Vấn đề chỉ trích thứ ba yêu cầu cho phép một sự phê phán rộng rãi của các vấn đề quốc gia. Nền kinh tế được cho là trong cuộc khủng hoảng, chỉ trích bởi lạm phát, thâm hụt thương mại, nợ tăng, khoảng cách ngày càng tăng giữa người giàu và người nghèo, và phụ thuộc vào việc khai thác bóc lột lao động và làm suy giảm nguồn tài nguyên thiên nhiên. Điều kiện văn hóa và xã hội đang bị thoái hóa, khẳng định các nhóm 20. Công bằng xã hội bị tổn hại và tham nhũng tràn lan, trong khi hệ thống giáo dục không hiệu quả.

Tất cả những yếu kém, tiếp tục các kiến ​​nghị, phản ánh rõ ràng ... sự xuống cấp của hệ thống chính trị - xã hội và chính phủ " và " mặc dù sự cần thiết phải thay đổi chính trị đã được đưa ra bởi lãnh đạo, đã không có mục tiêu cụ thể, kế hoạch hoặc hành động ". Một chính phủ cồng kềnh vẫn đang sa lầy trong các hành vi tham nhũng. Các quyền dân chủ được bảo đảm bởi hiến pháp của Việt Nam, trong đó có quyền tự do ngôn luận, truy cập miễn phí thông tin, tự do thành lập nhóm và tự do để chứng minh ... là không được phép hoặc được bảo vệ trong cuộc sống hàng ngày. "

Quanh trở lại chủ đề Trung Quốc, kiến ​​nghị nhận xét rằng Việt Nam bị đe dọa bởi vị trí địa lý là hàng xóm của "một Trung Quốc đầy tham vọng trên đường trở thành một siêu cường". Các cuộc đụng độ đảo trên Biển Đông chỉ là một phần của một vấn đề lớn hơn, nó tiếp tục. Việt Nam phải đối mặt với một ý định Trung Quốc "xâm nhập lãnh đạo của chúng tôi, làm suy yếu sự thống nhất quốc gia của chúng tôi và giảm khả năng của chúng ta để bảo vệ quốc gia của chúng ta".

Những người kháng nghị kêu gọi các chính phủ và Bộ Chính trị trong sạch. Lãnh đạo nên, họ nói, "làm cho minh bạch các mối quan hệ thực sự giữa Trung Quốc và Việt Nam". Có nên tin tưởng công dân Việt Nam, bao gồm cả những người ở nước ngoài, để hiểu được những rủi ro cho quốc gia và đáp ứng những người yêu nước. Cải cách kinh tế, giáo dục và chính trị được gọi là điều cần thiết để "giải phóng và sẽ thúc đẩy nhân dân để xây dựng và bảo vệ quốc gia".

Cuối cùng, kiến ​​nghị về trách nhiệm lãnh đạo đảng. "Khi quyền thống trị duy nhất, Đảng Cộng sản Việt Nam phải lãnh đạo."

Nói chung, bất cứ nơi nào trên thế giới, lãnh đạo làm sai phải bị tố cáo. Thật khó để tưởng tượng bộ chính trị chung của Việt Nam thú nhận thiếu khả năng hoặc tệ hơn.

"Trên tất cả, một trong các soạn thảo các của bản kiến ​​nghị được gửi tới Asia Times Online," chúng tôi muốn người dân Việt Nam để hiểu tình hình và thống nhất với đánh giá của chúng tôi. Chúng tôi đã không có ảo tưởng rằng tất cả các nhà lãnh đạo của Việt Nam sẽ đồng tình với kiến ​​nghị của chúng tôi, nhưng chúng tôi nhằm mục đích tốt cho sự đồng ý của một phần tử tích cực ở đầu trang".

Mặc dù chính phủ Việt Nam và lãnh đạo đảng là nhạy cảm với những tâm trạng thay đổi, họ đã học được rằng trong thời đại Internet, họ có nhưng khả năng hạn chế để định hình hoặc trực tiếp. Sau cuộc khủng hoảng bauxite, cơ quan an ninh công cộng của Hà Nội tăng cường các nỗ lực cho cảnh sát đánh chặn tự do ngôn luận chính trị trong thế giới blog và các phương tiện truyền thông xã hội.

Những thất bại, người dùng Facebook và các blogger nhanh chóng học được cách dựa trên các máy chủ nước ngoài. Trí thức kiến ​​nghị đã bị virus tấn công vì nó đã được đăng trên blogsite "Bauxite Việt Nam". Được biết, một nghìn người thêm chữ ký của họ.

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và các đồng nghiệp của ông đáng được một chút cảm thông tại thời điểm này. Thật dễ dàng để tìm thấy những điều chỉ trích trong đời sống công cộng của Việt Nam, nhưng khó khăn hơn nhiều để giải quyết chúng, dễ dàng cung cấp cho các đơn đặt hàng nhưng khó có thể thực thi chúng. Mối quan hệ Trung Quốc đặc biệt đề kháng với các câu trả lời dễ dãi. Hàng xóm khổng lồ của Việt Nam được đối phó tốt nhất bởi sự kết hợp của tôn trọng và lập tường mềm dẽo.

Điều đó dường như vẫn còn là kế hoạch. Dù ngày 26 tháng 6, tuyên cáo chung Trung Quốc-Việt Nam, tuyên bố có thể có nghĩa là, bất cứ điều gì trí thức kiến ​​nghị có thể không được đáp ứng bởi giới quyền lực, có rất ít bằng chứng cho thấy lãnh đạo hiện nay của Việt Nam đã đầu hàng Trung Quốc.


In bài đăng Share

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có biết ? Bạn được nhận xét tự do trên bất kỳ bài đăng nào của Socmai. Thêm lựa chọn Tên/URL để tạo link hoặc sử dụng cập thẻ <a></a>.