TỬ HUYỆT 1 : NHỮNG ĐẬP NƯỚC TRÊN SÔNG MEKONG:
Những con đập khổng lồ nầy vỡ ra, nó gây ra đại thảm họa cho chính Trung Cộng vì những lý do sau đây:
•Trong lúc ruộng đồng ở hạ nguồn thiếu nước ngọt và phù sa thì ngược lại, các đập ở Vân Nam sẽ bị phù sa tràn ngập. Cường độ phù sa tấp vào đập Manwan đã tăng gấp đôi, gấp ba so với dự tính ban đầu. Đó là lý do mà Trung Cộng xây đập Xiaowan phía trên Manwan tưởng sẽ giảm mức độ phù sa trôi vào đập Manwan. Nhưng, đập Xiaowan và những đập khác cũng bị phù sa tràn ngập vào vài thập niên tới và các hồ chứa nước sẽ trở thành những bãi lầy vô cùng vĩ đại và vô dụng! Trung Cộng ước tính ban đầu là các đập nầy sẽ được sử dụng trong vòng 70 năm, nhưng trên thực tế chỉ có thể hoạt động trong vòng 20 hoặc 30 năm mà thôi. Một khảo cứu của Ủy Hội Các Đập Nước Thế Giới (World Commission On Dams) phổ biến vào tháng 11 năm 2000 đã kết luận rằng: đa số các đập thủy điện lớn trên toàn thế giới đã không mang lại một lợi ích kinh tế nào nếu so sánh với phí tổn xây dựng như phải di dời cư dân và các hậu quả môi sinh…
•Đập thủy điện Zipingpu thuộc tỉnh Tứ Xuyên được đưa vào hoạt động từ năm 2006 cho đến khi xảy ra trận động đất ngày 12 tháng 5 năm 2008 với cường độ 8.0 ở Vấn Xuyên (Wenchen) gây tử vong cho 69.000 người và 11 triệu người vô gia cư. Các nhà tranh đấu và các chuyên gia về môi sinh nghi ngờ sự an toàn của các đập nước trong vùng phía Tây Nam Trung Cộng là nơi có tình trang địa chấn bất ổn và đặt câu hỏi với chánh phủ:
1.Xây hồ chứa lớn và đập nước cao trong vùng cung “đại địa chấn” có thích hợp hay không? Đặc biệt là phía Đông đồng bằng Thanh Hải – Tây Tạng (Qinghai – Tibetan) và vùng núi đồi, khe đá Đông – Bắc tỉnh Vân Nam nơi có cấu trúc địa chất phức tạp và nằm trong vùng ảnh hưởng của lớp địa chất di chuyển. Vì thế, hai tỉnh Tứ Xuyên và Vân Nam là nơi thường xảy ra nhiều trận động đất nhất, có cường độ cao nhất Hoa Lục.
2.Đã có sai lầm khi thẩm định cường độ địa chấn khi soạn thảo các phương án xây dựng các đập thủy điện trên vùng địa chấn bất ổn phía Tây Nam hay không? Sau trận động đất ở Wenchen chứng tỏ đã có những tính toán sai lầm trong việc nghiên cứu thẩm định nguy cơ của địa chấn khi xây những đập nước trong vùng nầy. Đập Zipingpu lớn nhất trên thượng du sông Mân Giang nằm 9 km trên thượng nguồn Dujiangian, dung tích chứa 1,1 tỷ m3 nước và mực nước cao 156 thước và chỉ nằm cách tâm điểm địa chấn 17 km. Đây là một dự án khổng lồ, hồ chứa nước nầy giống như một vạc nước khổng lồ đã treo trên đầu hàng triệu dân cư Chengdu (Thành Đô) và vùng phụ cận. Có thể, sau khi xây hồ xong và lúc mực nước hồ lên cao đỉnh, rất có thể là nguyên nhân đã gây ra trận động đất đó.
TỬ HUYỆT 2 : ĐẬP THỦY ĐIỆN TAM HIỆP TRÊN SÔNG DƯƠNG TỬ:
Dương tử Giang (Yangtze River) là con dài nhất nước Tàu, đứng vào hàng thứ Ba trên thế giới chiều dài khoảng 6.380 km, bắt nguồn từ cao nguyên Tây Tạng, chảy ngang qua các tỉnh lớn như Vân Nam, Tứ xuyên, Hồ Bắc, Giang Tây, An Huy, Giang Tô rồi đổ ra biển Đông. Ngoài những di tích lịch sử xa xưa có ảnh hưởng sâu xa đến lịch sử và văn hóa Trung Hoa, sông Dương Tử có tầm ảnh hưởng to lớn về kinh tế và đời sống xã hội và nó còn là con sông huyết mạch nối liền nội địa với miền viễn đông mà thành phố trọng yếu nhất phía hạ nguồn chính là thủ phủ kinh tế và kỷ nghệ Thượng Hải. Dương Tử Giang là con đường thủy mà người Tàu dùng để chuyên chở hàng hóa, lương thực, thực phẩm cung cấp cho cư dân sống dọc theo bờ biển phía Đông nước Tàu và Thượng Hải.
Dương Tử Giang quan trọng và to lớn như vậy nhưng vẫn thường gây ra thiên tai lũ lụt, tàn phá mùa màng. Trong thế kỷ XX đã xảy ra nhiều trận lụt vào mùa mưa gây nhiều thiệt hại kinh tế và nhân mạng: năm 1954: 30.000 người, năm 1935: 142.000 người, năm 1931: 145.000 người, năm 1911: 100.000 người.
Vì vậy, ý tưởng xây đập chia dòng Dương Tử Giang không phải là đề tài mới lạ. Một con đập được thiết kế đúng cách có thể giúp điều tiết được triều cường để cho nông dân sống dọc hai bờ sông Dương Tử tránh được cảnh lụt lội hoặc hạn hán mỗi năm, giúp tàu bè xuôi ngược dòng sông được thuận buồm xuôi gió, giúp nền kinh tế Hoa Lục phát triển thêm nữa, tạo nhiều công ăn việc làm cho dân chúng. Ngay từ đầu năm 1932, Tưởng Giới Thạch đã có bước chuẩn bị khảo sát địa thế xây dựng đập.
Xây dựng dự án nhà máy thủy điện Tam Hiệp lớn nhất thế giới nầy, Trung Cộng muốn trị thủy, chấm dứt tình trang lụt lội dọc theo lưu vực sông Dương Tử, đồng thời cung cấp năng lượng cho nền kinh tế đang bùng nổ. Tuy nhiên, Trung Cộng đang đau đầu với tác hại môi trường của đập thủy điện khổng lồ Tam Hiệp với hồ chứa nước dài đến 660 km, trị giá 23 tỷ USD và đã di dời hơn 1,4 triệu cư dân.
Con đập trữ nước vào ngày 15/9/2009 sẽ đạt mức cao nhất 175m và đến đầu tháng 11 có đủ khả năng phát điện ở mức cao nhất. Nhưng, đến đầu tháng 11, mực nước cao nhất chỉ đạt được 171m rồi phải dừng lại, vì lý do: lưu lượng nước từ thượng nguồn sông Dương Tử, ít hơn năm trước đến 34% và do những báo cáo khẩn cấp báo nguy cơ cao sạt lở đất. Những vệt nứt cũ sẽ nứt lại khi đất xung quanh con đẫm nước thì thành hồ sẽ yếu đi, đất sẽ dịch chuyển. Trước kia, trên thượng nguồn sông Dương Tử chỉ có 150 vụ sạt lở đất, ngày nay có tới 1.200 tai nạn, nhiều hơn gắp 10 lần. Những vấn nạn nầy làm hàng trăm cây số đất đai dọc bờ sông chờ sụp đổ, ngày càng nhiều nông dân phải bỏ ra đi, gây xáo trộn xã hội.
Theo RFI, gần 20 năm sau ngày khởi công xây dựng đập Tam Hiệp trên sông Dương Tử, chính quyền Trung Cộng ngày càng đau đầu trong việc giải quyết tác hại của con đập nầy. Tháng 7 năm 2010, các đợt mưa to gió lớn trên khắp Hoa Lục đã gây nhiều khốn đốn cho dân chúng dọc sông Dương Tử, số người thiệt mạng và mất tích lên đến hàng ngàn người trong cơn bảo lũ tràn qua gần 30 địa phương. Thiên tai tàn phá khoảng 670.000 căn nhà, khiến 120 triệu người phải chạy lánh nạn, mức thiệt hại lên hàng tỷ USD.
Tình trạng phù sa và bùn lắng đọng giống như các đập thủy điện trên sông Mekong là một vấn nạn khác. Ngày nay với đập Tam Hiệp, hàng triệu tấn phù sa dồn ứ trong lòng đập, gây hậu quả là các vùng duyên hải càng ngày càng chìm lún, bị nhiễm phèn nặng do nước biển lấn vào. Nếu tiếp tục đà nầy, sẽ đến lúc dòng sông cạn kiệt không còn chảy kịp ra biển.
Đập Tam Hiệp làm lưu lượng dòng sông Dương Tử chảy chậm lại thành một cái hồ khổng lồ chứa các loại rác rưởi lớp chìm dưới đáy sông, lớp nổi trên mặt nước, lớp thấm vào mạch nước ngầm. Dọc bờ sông Dương Tử, nhiều thành phố, có nhiều cơ xưởng công kỹ nghệ, làm gia công các mặt hàng cho tư bản Nhật, Hàn và các quốc gia Tây Phương cũng vô tư đua nhau thải hóa chất và đủ các loại rác độc hại xuống dòng sông, ước tính khoảng 25 tỷ tấn mỗi năm, đe dọa cuộc sống hằng trăm triệu người.
Các nhà khoa học đã cảnh báo, tình trạng ô nhiễm đã trở nên rất nghiêm trọng, nếu chánh quyền không tiến hành những biện pháp cần thiết để làm sạch con sông nầy thì trong vòng 5 đến 10 năm nữa, 70% lượng nước của sông Dương Tử sẽ bị xếp loại dưới cấp 3, tức là phần lớn thực vật và động vật sẽ chết và có thể làm cho 186 thành phố dọc theo sông Dương Tử sẽ đối mặt với nạn khan hiếm nguồn nước sạch.
TỬ HUYỆT 3: THÀNH PHỐ THƯỢNG HẢI.
Thành phố Thượng Hải – trung tâm kinh tế của Trung Cộng – một New York của Hoa Lục – sắp phải đối phó với thách thức về một nguồn nước sạch để cung cấp cho 20 triệu dân. Ngoài ra, thành phố còn phải đối mặt thường xuyên 452 hỏa tiển Tomahawk, đó là loại bom biết bay với tầm bắn hơn 1.500 km có khả năng tự điều khiển, tầm bay thấp tránh hỏa tiển địch phá hủy. Mỗi chiếc Tomahawk trị giá khoảng 600.000 USD được 3 tàu ngầm thuộc loại USS Ohio – Class của Hoa Kỳ mang đến phối trí tại ba hải cảng vùng Á Châu trong kế hoạch tăng cường Hạm đội 7 Hoa Kỳ đang hoạt động tại Thái Bình Dương: Vịnh Subic ở Phi Luật Tân, Pusan ở Nam Hàn và đảo Diego Garcia ở Ấn Độ Dương.
Báo Mainichi của Nhật đưa tin: HKMH George Washington đã rời căn cứ ở Yokosuka lên đường tham gia một cuộc tuần tra “đa quốc gia” vùng Tây Thái Bình Dương và kéo dài trong nhiều tháng, bao gồm việc hợp tác với các quốc gia đồng minh trong khu vực, tuần tra vùng lãnh hải trong đó có biển Đông.
Theo tạp chí Kỹ Thuật Quốc Phòng (Defence Technology) của Đài Loan cho biết: Năm 2011, Đài Loan sẽ hoàn tất việc trang bị một hệ thống phi đạn mang tên “Vạn Kiếm” có khả năng tấn công phá hủy toàn bộ phi trường và hải cảng của Hoa Lục. Mỗi phi đạn “Vạn kiếm” mang theo 100 quả bom bi, đủ sức công phá một phi đạo làm cho các chiến đấu cơ của Trung Cộng không cất cánh được. BQP Đài Loan đã đầu tư 500 triệu USD để sản xuất hàng loạt, trang bị cho máy bay oanh tạc IDF do Đài Loan tự sản xuất.
IV. KẾT LUẬN:
Năm 1982, Liu Huaqing – Tổng Tư Lệnh QĐND Trung Cộng – (1982 -1988) đặt 3 giai đoạn bành trướng cho Tân Đế Quốc Trung Cộng:
• Giai đoạn I (2000 – 2010): Kiểm soát vùng biển đảo và chuổi đảo nối từ vùng Okinawa xuống Đài Loan và quần đảo Phi Luật Tân. Hiện Bắc Kinh đang gấp rút thực hiện giai đoạn nầy.
• Giai đoạn II (2010 - 2020): Thiết lập kiểm soát vùng biển và các chuỗi đảo từ vùng Ogasawara tới đảo Guam và Nam Dương. Giai đoạn nầy, một HKMH được đóng hoàn tất.
• Giai đoạn III (2020 – 2040): sẽ là giai đoạn cuối cùng chấm dứt sự thống trị toàn thể Thái Bình Dương và Ấn Độ Dương của Hoa Kỳ.
Đây là một THAM VỌNG TỰ SÁT, bọn hiếu chiến Bắc Kinh sẽ lâm vào cái thế QUAN DĨNH TỰ CẦU KHẨU THỰC có nghĩa hãy đo miệng mà nuốt mồi, hãy tự lượng sức mình mà tung hoành. Cái đường lưỡi bò quá lớn nuốt không nỗi đâu. Nội tình Trung Cộng còn quá nhiều nan đề chưa giải quyết như: tệ nạn tham nhũng, ô nhiễm môi sinh, đấu đá nội bộ, xã hội bất ổn, khoảng cách giữa người giàu và nghèo quá lớn…Bọn Trung Nam Hải hãy nhìn thất bại chua cay của Hitler, chính là những thắng lợi quá nhanh của ông ta để suy ngẫm. Trung Cộng có thể ví như một con rồng dậy non đã vội vã cuộn mình bay cao, vượt quá sức của nó:
-Cái ĐẦU của con rồng đỏ là THƯỢNG HẢI.
-Những đập nước trên sông MEKONG và DƯƠNG TỬ GIANG là cột sống.
Nếu như một cuộc đối đầu giữa Trung Cộng và Hoa Kỳ & Đồng minh nổ ra tại biển Đông bằng một cuộc chiến tranh quy ước. Với phương tiện chiến tranh và vũ khí hiện đại của Hoa Kỳ thì thành phốThượng Hải, những đập thủy điện trên Dương Tử Giang và thượng nguồn sông Mekong sẽ là những TỬ HUYỆT, mục tiêu cố định VÔ PHƯƠNG BẢO VỆ.
Muốn đập chết một con rắn độc thì trước hết phải đập đầu, rồi đập gẫy cột sống của nó sau là nó sẽ bị tê liệt, hết phương vùng vẫy… sóng nước Dương Tử Giang và dòng sông thiêng Mekong sẽ cuốn trôi tham vọng bành trướng bá quyền của bọn Trung Nam Hải ra biển Thái Bình Dương…
Nguyễn Vĩnh Long Hồ
Người lính thủ QUỐC KỲ VNCH
KBC 3402
http://baotoquoc.com/2011/07/16/nh%E1%BB%AFng-t%E1%BB%AD-huy%E1%BB%87t-c%E1%BB%A7a-con-r%E1%BB%93ng-d%E1%BB%8F-trung-c%E1%BB%99ng/#more-31465
In bài đăng

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có biết ? Bạn được nhận xét tự do trên bất kỳ bài đăng nào của Socmai. Thêm lựa chọn Tên/URL để tạo link hoặc sử dụng cập thẻ <a></a>.