Thứ Sáu, 11 tháng 3, 2011

Thư của Thiếu tướng Nguyễn Hữu Anh

“...gửi Trung tướng Nguyễn Tuấn Dũng – Phó Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị” (Bauxite Việt Nam). Do một số bạn không vào được trang Bauxite Việt Nam, chúng tôi xin đăng lại để các bạn tiện theo dõi.
BVN nhận được lá thư sau đây của Thiếu tướng Nguyễn Hữu Anh, nguyên Cục trưởng Cục Đối ngoại Bộ Quốc phòng, trực tiếp gửi đến chúng tôi nhờ công bố trên mạng, bày tỏ thái độ không đồng tình với lời phát biểu của Trung tướng Nguyễn Tuấn Dũng, Phó Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị, trong buổi gặp mặt truyền thống của Sư đoàn Đồng Bằng. Xin trân trọng đăng lên để bạn đọc xa gần hiểu rõ.

Bauxite Việt Nam.

Hà Nội ngày 3-3-2011
Thư ngỏ gửi Trung tướng Nguyễn Tuấn Dũng – Phó Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị
Chúng tôi được nghe một số đồng chí cựu chiến binh dự buổi gặp mặt ngày truyền thống Sư đoàn Đồng Bằng nói lại, trong buổi nói chuyện với đông đảo anh chị em hôm đó, đồng chí phê phán một số lão thành và tướng lĩnh viết những bức thư ký tập thể gửi lên Bộ Chính trị, Ban Chấp hành Trung ương là thiếu xây dựng, mang tính chất kích động.
Là một Trung tướng, lại là Phó chủ nhiệm Tổng cục chính trị, sao đồng chí lại ăn nói hồ đồ như vậy?
Hàng chục bức thư mà nhiều lão thành và Tướng lĩnh chúng tôi góp ý kiến với Đại hội thông qua Bộ Chính trị – Ban bí thư – Ban Chấp hành TƯ không ngoài mục đích mong cho Đảng ta ngày càng trong sạch, vững mạnh, đủ tâm, đủ tầm để lái con con thuyển Việt Nam vượt mọi thác ghềnh, mong sao có nhiều đồng chí đủ đức đủ tài vào các cơ quan lãnh đạo của Đảng. Sao đồng chí lại cho đó là thiếu xây dựng, là kích động?
Đồng chí đã xúc phạm đến danh dự chúng tôi, những lão thành cách mạng, những tướng lĩnh, chưa nói chiến tích đầy mình, quá trình cách mạng không thể so sánh, mà về quân hàm và chức vụ có người còn cao hơn đồng chí.
Nếu không có lời cải chính và xin lỗi trên báo quân đội hoặc báo cựu chiến binh chúng tôi sẽ tiếp tục viết nhiều nữa về thái độ thiếu văn hóa của đồng chí.
Thay mặt một số Lão thành cách mạng và Tướng lĩnh.
Thiếu tướng, Lão thành cách mạng.
Nguyễn Hữu Anh
Xem thêm »

Thứ Tư, 9 tháng 3, 2011

Dử liệu chủ quyền biển đảo Việt Nam

Nhiều sách địa lý và bản đồ cổ của Việt Nam ghi chép rõ Bãi Cát Vàng, Hoàng Sa, Vạn lý Hoàng Sa, Đại Trường Sa hoặc Vạn lý Trường Sa từ lâu đã là lãnh thổ Việt Nam.

Tải về toàn bộ tài liệu

Trích đoạn:
... "Hoàng Sa và Trường Sa là hai quần đảo ở ngoài khơi Việt Nam: quần đảo Hoàng Sa chỗ gần nhất cách đảo Ré, một đảo ven bờ của Việt Nam, khoảng 120 hải lý; cách Đà Nẵng khoảng 120 hải lý về phía Đông; quần đảo Trường Sa chỗ gần nhất cách Vịnh Cam Ranh khoảng 250 hải lý về phía Đông.
Nhận thức của các nhà hàng hải thời xưa về Hoàng Sa và Trường Sa lúc đầu mơ hồ; họ chỉ biết có một khu vực rộng lớn rất nguy hiểm cho tàu thuyền vì có những bãi đá ngầm. Ngày xưa người Việt Nam gọi là Bãi Cát Vàng, Hoàng Sa, Vạn lý Hoàng Sa, Đại Trường Sa hoặc Vạn lý Trường Sa như các sách và bản đồ cổ của Việt Nam đã chứng tỏ. Hầu như tất cả các bản đồ của các nhà hàng hải phương Tây từ thế kỷ XVI đến thế kỷ XVIII đều vẽ chung quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa làm một dưới cái tên Pracel, Parcel hay Paracels.

Về sau, với những tiến bộ của khoa học và hàng hải, người ta đã phân biệt có hai quần đảo: quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa. Mãi cho đến năm 1787 - 1788, cách đây hai trăm năm, đoàn khảo sát Kergariou-Locmaria mới xác định được rõ ràng và chính xác vị trí của quần đảo Hoàng Sa (Paracel) như hiện nay, từ đó phân biệt quần đảo này với quần đảo Trường Sa ở phía Nam.
Các bản đồ trên nói chung đều xác định vị trí khu vực Pracel (tức là cả Hoàng Sa và Trường Sa) là ở giữa Biển Đông, phía đông Việt Nam, bên ngoài những đảo ven bờ của Việt Nam.

Hai quần đảo mà các bản đồ hàng hải quốc tế ngày nay ghi là Paracels và Spratley hoặc Spratly chính là quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa của Việt Nam.
Chủ quyền lịch sử của Việt Nam đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa:
Từ lâu nhân dân Việt Nam đã phát hiện quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa, Nhà nước Việt Nam đã chiếm hữu và thực hiện chủ quyền của mình đối với hai quần đảo đó một cách thật sự, liên tục và hoà bình.
Nhiều sách địa lý và bản đồ cổ của Việt Nam ghi chép rõ Bãi Cát Vàng, Hoàng Sa, Vạn lý Hoàng Sa, Đại Trường Sa hoặc Vạn lý Trường Sa từ lâu đã là lãnh thổ Việt Nam.


Toàn tập Thiên Nam tứ chí lộ đồ thư, tập bản đồ Việt Nam do Đỗ Bá, tên chữ là Công Đạo, soạn vẽ vào thế kỷ XVII, ghi rõ trong lời chú giải bản đồ vùng Phủ Quảng Ngãi, xứ Quảng Nam: "giữa biển có một bãi cát dài, gọi là Bãi Cát Vàng", "Họ Nguyễn mỗi năm vào tháng cuối mùa Đông đưa mười tám chiếc thuyền đến lấy hoá vật, được phần nhiều là vàng bạc, tiền tệ, súng đạn".

Trong Giáp Ngọ bình nam đồ, bản đồ xứ Đàng Trong do Đoán quận công Bùi Thế Đạt vẽ năm 1774, Bãi Cát Vàng cũng được vẽ là một bộ phận của lãnh thổ Việt Nam.

Phủ biên tạp lục, cuốn sách của nhà bác học Lê Quý Đôn (1726-1784) biên soạn năm 1776, viết về lịch sử, địa lý, hành chính xứ Đàng Trong dưới thời chúa Nguyễn (1558-1775) khi ông được triều đình bổ nhiệm phục vụ tại miền Nam, chép rõ đảo Đại Trường Sa (tức Hoàng Sa và Trường Sa) thuộc phủ Quảng Ngãi.
"Xã An Vĩnh, huyện Bình Sơn, Phủ Quảng Nghĩa, ở ngoài cửa biển có núi gọi là Cù lao Ré, rộng hơn 30 dặm, có phường Tứ Chính, dân cư trồng đậu, ra biển bốn canh thì đến, phía ngoài nữa lại có đảo Đại Trường Sa. Trước kia có nhiều hải vật và hoá vật của tầu, lập đội Hoàng Sa để lấy, đi ba ngày đêm mới đến, là chỗ gần xứ Bắc Hải".
... Phủ Quảng Ngãi, huyện Bình Sơn có xã An Vĩnh, ở gần biển, ngoài biển về phía Đông Bắc có nhiều cù lao, các núi linh tinh hơn 130 ngọn, cách nhau bằng biển, từ hòn này sang hòn kia hoặc đi một ngày hoặc vài canh thì đến. Trên núi có chỗ có suối nước ngọt. Trong đảo có bãi cát vàng, dài ước hơn 30 dặm, bằng phẳng rộng lớn, nước trong suốt đáy. Trên đảo có vô số yến sào; các thứ chim có hàng nghìn, hàng vạn, thấy người thì đậu vòng quanh không tránh. Trên bãi vật lạ rất nhiều. Ốc vân thì có ốc tai voi to như chiếc chiếu, bụng có hạt to bằng đầu ngón tay, sắc đục, không như ngọc trai, cái vỏ có thể đẽo làm tấm bài được, lại có thể nung vôi xây nhà; có ốc xà cừ, để khảm đồ dùng; lại có ốc hương. Các thứ ốc đều có thể muối và nấu ăn được. Đồi mồi thì rất lớn. Có con hải ba, tục gọi là Trắng bông, giống đồi mồi, nhưng nhỏ hơn, vỏ mỏng có thể khảm đồ dùng, trứng bằng đầu ngón tay cái, muối ăn được. Có hải sâm tục gọi là con đột đột, bơi lội ở bến bãi, lấy về dùng vôi sát qua, bỏ ruột phơi khô, lúc ăn thì ngâm nước cua đồng, cạo sạch đi, nấu với tôm và thịt lợn càng tốt.

Các thuyền ngoại phiên bị bão thường đậu ở đảo này. Trước họ Nguyễn đặt đội Hoàng Sa 70 suất, lấy người xã An Vĩnh sung vào, cắt phiên mỗi năm cứ tháng ba nhận giấy sai đi, mang lương đủ ăn sáu tháng, đi bằng 5 chiếc thuyền câu nhỏ, ra biển 3 ngày 3 đêm thì đến đảo ấy. Ở đấy tha hồ bắt chim bắt cá mà ăn. Lấy được hoá vật của tầu, như là gươm ngựa, hoa bạc, tiền bạc, vòng sứ, đồ chiên, cùng là kiếm lượm vỏ đồi mồi, vỏ hải ba, hải sâm, hột ốc vân rất nhiều. Đến kỳ tháng tám thì về, vào cửa Eo, đến thành Phú Xuân để nộp, cân và định hạng xong mới cho đem bán riêng các thứ ốc vân, hải ba, hải sâm, rồi lĩnh bằng trở về. Lượm được nhiều ít không nhất định, cũng có khi về người không. Tôi đã xem số của cai đội cũ là Thuyên Đức Hầu biên rằng: năm Nhâm Ngọ lượm được 30 hốt bạc; năm Giáp Thân được 5.100 cân thiếc; năm Ất Dậu được 126 hốt bạc; từ năm Kỷ Sửu đến năm Quý Tỵ năm năm ấy mỗi năm chỉ được mấy tấm đồi mồi, hải ba. Cũng có năm được thiếc khối, bát sứ và hai khẩu súng đồng mà thôi.

Họ Nguyễn lại đặt đội Bắc Hải, không định bao nhiêu suất, hoặc người thôn Thứ Chính ở Bình Thuận, hoặc người xã Cảnh Dương, ai tình nguyện đi thì cấp giấy sai đi, miễn cho tiền sưu cùng các tiền tuần đò, cho đi thuyền câu nhỏ ra các xứ Bắc Hải, cù lao Côn Lôn và các đảo ở Hà Tiên, tìm lượm vật của tầu và các thứ đồi mồi, hải ba, bào ngư, hải sâm, cũng sai cai đội Hoàng Sa kiêm quản. Chẳng qua là lấy các thứ hải vật, còn vàng bạc của quý ít khi lấy được”. ...

Tải về toàn bộ tài liệu

Share
Xem thêm »

Bao Công xử án Tôn Ngộ Không

Vui lòng không xem nếu bạn không thích truyện tiếu lâm nhảm nhí
Sau khi thất bại trong một lần PK cùng các cao thủ trong Game Thiên Long Bát Bộ, Bàng Thái Sư được gia nhân mách nước để chuyển qua Game Tây Du Ký. Nhưng bất ngờ, âm mưu đã lọt vào tai của kỳ phùng địch thủ là Bao Công, những diễn biến ban đầu của cuộc chiến như thế nào, mời các bạn xem clip...


Như tập trước, Bàng Thái Sư đã chính thức khiêu chiến với Bao Công. Trận chiến này đã nổ ra thực sự ở tập 2 này, và bao công sẽ gặp khó khăn gì và sẽ giải quyết ra sao trong việc đóng tiền net xem tập 2 sẽ rõ...

Như ở phần 2, Bao Công và các thuộc hạ đã nhận được sự giúp đỡ của Bạch Ngọc Đường. Âm mưu của Bàng Thái Sư đã thất bại nhưng với tính cách "luôn tỏ ra nguy hiểm của mình", liệu ông ta có chịu bỏ cuộc? Cùng xem phần 3 để biết câu chuyện sẽ ra sao nhé.

Sau khi Triển Chiêu dính phải Scandal trên Tạp Chí Lộ Hàng. Những tưởng, thanh danh của "Siêu Hán Sầm" sẽ bị lung lay. Nhưng ở thời nay, cái gì càng xấu xa, thì lại càng nổi tiếng. Cũng vì vậy mà những chuyện rắc rối liên tục đến với Ngự Miêu Triển Chiêu. Để biết mọi chuyện diễn ra thế nào, mời các bạn cùng xem phần 4 - "Triển Chiêu Bị Quấy Rối"

Ở phần 4, Triển Chiêu đã trở về Khai Phong Phủ. Chàng đẹp trai của chúng ta sẽ đối diện với "người mang tâm sự" Bao Đại Nhân thế nào? Và chàng sẽ làm gì để tìm ra chân tướng hung thủ? Xem Phần 5 - Truy Bắt Tôn Ngộ Không sẽ rõ:

Sau khi biết được thủ phạm gây ra sóng gió, Triển Chiêu cùng Phủ Khai Phong huy động lực lượng đến tận nhà riêng của Bàng Dực (Bàng Công Tử) để bắt thủ phạm về qui án. Chuyện sẽ diễn ra như thế nào? Mời các bạn cùng xem phần 6 cũng là phần cuối của series này.


Có đăng trên Vietinfo.eu
New posts:







Share



Xem thêm »

Thứ Ba, 8 tháng 3, 2011

Trường Sa, ngoại giao bóng đá, không pháo hạm

Tác giả Dona Pazzibugan
Philippine Daily Inquire
Người dịch: Lực Nguyễn
Soccer, not gunboat, diplomacy in Spratlys.
MANILA, Philippines-Một chính sách ngoại giao mới trong quần đảo Trường Sa tranh chấp đang được tiến hành.
Và người chiến sĩ Philippine đồn trú trên các đảo của Philippines chiếm đóng tại quần đảo Trường Sa rất mong được giao lưu với "đối tác" của họ từ năm nước tuyên bố chủ quyền khác tại các điểm giàu dầu mỏ ở Biển Đông.

Nó được gọi là 'ngoại giao-bóng đá-không pháo hạm', mặc dù lượng Cảnh sát biển Philippine (PCG) cũng phái một hoặc hai tàu trong khu vực với một tàu khảo sát để chống sự quấy rối bởi hai tàu tuần tra của Trung Quốc tuần trước (tức đầu tháng 3/2011).
Thiếu tướng Juancho Sabban, tư lệnh lực lượng vũ trang Miền Tây Philippines (Wescom), đã đưa ra ý tưởng chơi bóng đá với binh lính Việt Nam đóng quân tại khu vực này để xoa dịu căng thẳng.

Có trụ sở tại thành phố Puerto Princesa, Wescom là thủ phủ của tỉnh Palawan và các đảo của Philippines ở Trường Sa.
Sabban cho biết, vòng đầu tiên có thể được chơi trong ba ngày ở đảo Hy Vọng do Việt Nam chiếm đóng, trong khi các vòng tiếp theo có thể được chơi trên sân các đảo Philippines chiếm đóng mà Việt Nam gọi là đảo Yến.

Ông cho biết ông đã có văn bản chính thức gửi tới Đại sứ quán Việt Nam về tổ chức gặp gỡ hữu nghị vào tháng tới (tức tháng 4/2011).
Nhưng khi được tư vấn của Bộ Ngoại giao (DFA), các trò chơi đã bị hoãn lại để tránh sự hiểu lầm trong khi lời mời đã được gửi đến quân đội Trung Quốc, Đài Loan, Malaysia và Brunei cũng đã tuyên bố chủ quyền trên các đảo trong quần đảo Trường Sa.

Sabban cho biết ông đã mời Việt Nam đầu tiên bởi vì hòn đảo của Việt Nam gần Philippine nhất
Ông cho biết quân đội của ông cũng có thể chơi bóng rổ với các đối tác của họ ở Trường Sa.
"Trước hết chúng tôi muốn tránh bất kỳ sự cố không thuận tiện, nơi chúng tôi sẽ được đối đầu với nhau. Tất nhiên nó sẽ tốt hơn nếu chúng ta đối mặt trong bóng rổ và bóng đá, "ông nói.
Đảo Yến nằm trong nhóm Parangay được coi là một khu đô tị của Palawan. Một nhóm nhỏ các cư dân trong khu vực giao nhận vật tư hàng tháng bằng tàu từ sân bay đã dột nát ở đó.

Sabban cho biết trận đấu bóng đá với Việt Nam đã được đề xuất trước khi các sự cố Reed Bank (Manila đã điều hai phi cơ chiến đấu đến để đuổi tàu chiến của Trung Quốc đang hăm dọa một chiếc tàu thăm dò của Philippines trên vùng biển Đông) vào ngày 02 tháng 3. Việt Nam đã từng phản đối sự sách nhiễu kiểu này nhưng Trung Quốc cho đến nay đã gạt qua một bên (Người dịch sửa: 'Việt Nam nên học tập Philippine ở điểm này' - hết lời sửa). Reed Babk cách khoảng 250 km về phía tây của Palawan.

"(Sự căng thẳng) đã biến mất, nhưng chúng tôi đã có hướng dẫn của chúng tôi rằng mọi thứ sẽ được thực hiện ngoại giao", ông nói.

Sabban cho biết ít nhất hai tàu tuần tra Trung Quốc đã cố gắng để ngăn chặn nhân viên của Bộ Năng lượng từ các hoạt động thăm dò dầu của họ tại Reed Bank nhưng hai tàu này đã tháo chạy sau khi hai chiến đấu cơ của Philippine đến khu vực. Không có cuộc giao tranh xảy ra.

"Chúng tôi chỉ làm nhiệm vụ của chúng tôi bởi vì đó thực sự là lãnh thổ của chúng tôi," ông nói.
(Người dịch sửa: Phải chăn Việt Nam không còn lãnh thổ để mà làm nhiệm vụ khi tàu chiến Trung Quốc hiện diện khắc nơi để quấy nhiễu và bắt ngư dân Việt Nam ? - hết lời sửa).

Hải quân Philippines cũng đã mua một tàu tuần tra lớp Hamilton lớn từ Hoa Kỳ để giúp bảo vệ vùng biển của mình, Thiếu tướng Eduardo Oban công bố thứ hai (07/03/2011) được đăng trên AFB.

Và vì vậy, trong khi bóng đá có thể là tên mới của trò chơi ngoại giao, tàu chiến vẫn còn rất nhiều xung quanh. Với các báo cáo từ Jerome Aning và AFP.
Xem thêm »

Thứ Hai, 7 tháng 3, 2011

Cũng nhân ngày 8/3, tui lại có quà dành tặng quý ông

( Của một bạn đăng trên Yahoo! Hỏi và Đáp)

- Tùng tùng tùng tùng tùng tùng....
Ngọc Hoàng đang mơ màng giấc điệp giựt mình choàng tỉnh quát:
- Bây đâu, ra coi đứa nào đánh trống um sùm vậy. Mẹ nó, mới lim dim có chút xíu cũng hổng yên....
Chút xíu sau Thiên Lôi chạy vô:
- Dạ, muôn tâu, có một bầy phụ nữ cầm biểu ngữ náo loạn ngoài Nam Thiên Môn.
Ngọc Hoàng nạt:
- Ăn nói cho đàng hoàng. Ngươi phải nói là một đám hay một nhóm, loài người đã tiến hóa dữ lắm rồi, hổng được kêu bằng bầy.
- Dạ dạ, có một đoàn phụ nữ đánh trống kêu oan, mà không, giống đi biểu tình hơn. Họ hô khẩu hiệu hùng hồn lắm, hổng giống cái chợ.
- Thôi được, để ta ra coi.
Vậy là Ngọc Hoàng ra Linh Tiêu điện ngự trên ngai rồng cầm cục Kim Đường Mộc đập xuống cái « đùng » hỏi :
- Dưới kia ai kêu oan ?
Tức thì, khỏi cần tả kỹ chắc ai cũng biết khi tất cả các mẹ các chị cùng lên tiếng thì như thế nào:
- Oan ức quá Ngọc Hoàng ơi...
- Hãy đễ ngày ấy lụi tàn...
- Đả đảo ngày 8/3, đả đảo, đả đảo...
Ngọc Hoàng lại đập cái “đùng”:
- Im lặng. Từ từ nói cho Trẫm nghe, Trẫm sẽ gỡ rối cho, chứ làm ào ào “thay lời muốn nói” là không được.
Một chị nói:
- Thưa Ngọc Hoàng, xin ngài bỏ ngày 8/3 đi ạ.
Ngọc Hoàng hỏi:
- Đó là ngày gì mà đòi bỏ?
- Ngày này mà ngài hổng biết đúng là người cõi trên rồi. Dạ là ngày Quốc Tế Phụ Nữ, thưa Ngọc Hoàng.
- Mà ngày đó có gì mà các ngươi đòi bỏ?
Các mẹ các chị nhau nhau lên:
- Dạ tụi em được nghỉ làm...
- Tụi em được đi mít-tinh, hội nghị, liên hoan....
- Tụi em được tặng hoa, tặng quà....
- Được giảm giá đủ thứ nữa....
- Khỏi phải nấu nướng, giặt giũ, dọn dẹp nhà cửa, trông con....
Ngọc Hoàng nóng mặt nạt:
- Trời ơi trời, ủa, mà trời là mình đây còn kêu cái gì! Mấy người điên hết rồi. Sướng hổng chịu nổi hay sao vậy?
Ở dưới sân rồng chợt im lặng, rồi có tiếng sụt sịt, rồi có tiếng thút thít, rồi có tiếng nức nở, rồi có người khóc òa lên, rồi... tất cả xúm nhau bù lu bù loa:
- Tụi em khổ lắm Ngọc Hoàng ơi...
- Được có một bữa chứ mấy, suốt năm tụi em lãnh đủ hết, cực như trâu, không, cực như đàn bà vậy á.
- Chẳng thà cực lỡ cho cực luôn, bày chi cái ngày đó cho liếm láp chút đỉnh sau đó cứ bắt thèm, ăn quen rồi nhịn hổng có quen.
- Dẹp cái ngày đó đi Ngọc Hoàng ơi...
- Đả đảo ngày 8/3...
Ngọc Hoàng đứng bật dậy vung nắm đấm thét lớn:
- Đả đảo!!!
Xem thêm »

Chủ Nhật, 6 tháng 3, 2011

Nghìn lẻ một chuyện Ai Cập hậu kỳ Mubarak

(BBC) Chuyện ông Hosni Mubarak rớt đài cuối tuần qua có thể đánh dấu bằng một loạt con số: 300, 30 và 3.

Ông cầm quyền 30 năm, bị lật đổ sau gần 3 tuần biểu tình, với số nạn nhân chừng 300 người thiệt mạng.

Tuyên bố ông ra đi của phó tổng thống Omar Suleiman, cộng cả lời cầu nguyện, 'Thượng Đế ban phước', kéo dài chừng 30 giây.

Ngay sau đó, nhiều vấn đề lưu cữu nay bỗng lộ ra trần trụi.

Tình quân dân Ai Cập

Tình quân dân Ai Cập: chú bộ đội đón bé thơ lên xe tăng trong đợt biểu tình chống tổng thống Mubarak

Chỉ biết chống khủng bố

Hóa ra, chiến lược an ninh vùng Mỹ dày công xây đắp và đổ tiền của vào nuôi bỗng như xe tăng qua sa mạc, xăng dầu, súng đạn thì còn, nhưng người lái bỏ trốn vì nóng quá.

Bị động, Tổng thống Obama mãi đến phút cuối mới kịp nhảy sang 'lề đúng' của lịch sử.

Lý do chính là sau vụ 9/11, Hoa Kỳ nhìn chính trị Trung Đông chủ yếu qua lăng kính chống khủng bố.

Bận với Iraq, Hoa Kỳ cũng quá chú tâm kết thân với Thổ Nhĩ Kỳ và Israel để kiềm chế Iran trong tam giác ba nước cường quốc vùng nên chậm nắm bắt động lực xã hội tại các nước Ả Rập.

Trong khi đó, mạng truyền hình 'tiếng nói đường phố' Al Jazeera từ mấy năm qua đã biến đổi tư duy của người dân khắp khu vực.

Toàn vùng nay có hàng triệu thành niên thừa thông tin nhưng thiếu cơ hội.

Niềm tự kiêu bị tổn thương sau cuộc chiến Iraq khiến họ muốn đứng lên làm một điều gì đó cho bản thân, không đợi các lãnh đạo già cả dẫn dắt.

Những liên minh chính trị cũ cũng bỗng mất tính thời sự.

Hiệp ước hoà bình Ai Cập - Israel năm 1979 do Hoa Kỳ bảo trợ thực ra chỉ ngưng tiếng súng, chưa bao giờ kiến tạo được hòa bình và tình hữu nghị giữa hai xã hội.

Nay cả Hoa Kỳ và Israel sẽ phải tính nước cờ mới, và chắc cũng hiểu 'đầu tư an ninh' vào các vị tướng ngoài 70 tuổi của Ai Cập thời kỳ hậu Mubarak không phải là cách làm tối ưu.

Bài học về cơ chế vùng

Một điều lộ ra trần trụi nữa sau biến cố Ai Cập là sự bất lực của cơ chế vùng.

EU đã quá chậm, không tìm ra tiếng nói chung trong lúc sóng thần biểu tình tràn khắp Bắc Phi.

Mới hôm nào, Tổng thống Sarkozy còn đưa ra sáng kiến về một Liên hiệp Địa Trung Hải, nhằm liên kết Pháp với các nước Bắc Phi.

Nhưng liên minh trong phòng khách giữa các lãnh đạo với nhau chỉ là "dự án trên giấy".

Chưa kể, bà bộ trưởng ngoại giao của Pháp còn đang điêu đứng vì vụ đi nghỉ hè bằng phi cơ của người thân hữu với nhà độc tài Tunesia Ben Ali.

Tuy thế, trông người phải nghĩ đến ta.

Nếu như Liên đoàn Ả Rập bất lực ở Bắc Phi thì Asean cũng đang tê liệt trước vụ quân lính Campuchia và Thái Lan đang bắn trọng liên, thẩy lựu đạn vào nhau.

Nguyên tắc không can thiệp là hỏa mù che dấu việc thiếu vắng viễn kiến?

Các cuộc họp hành tốn kém giữa các nhà lãnh đạo vùng, dù ở Trung Đông, châu Âu, hay Đông Nam Á diễn ra liên tục bao năm qua xem ra không có nhiều điểm chung với các vấn đề của người dân.

Người ta vẫn cứ kết nối nhau trên các trang mạng xã hội, chẳng cần thông qua các lãnh đạo 'anh minh', chăm chỉ dự hội nghị thượng đỉnh và bắt tay trên truyền hình.

Tình trạng ai lo việc nấy chỉ giữ được ổn định bề ngoài cho đến khi đường phố nổi giận.

Mọi chuyện ở Trung Đông xem ra mới chỉ là bước đầu.

Xem thêm »