Thứ Sáu, 4 tháng 2, 2011

Con Mèo ở Việt Nam - Con Thỏ ở Trung Quốc

AFP - HÀ NỘI - KHI phần lớn châu Á mừng năm con Thỏ, Việt Nam đã nổi bật với ý thức độc lập khỏi sự thống trị của văn hóa Trung Hoa và đánh dấu sự khởi đầu của năm con mèo.
Hai nước cộng sản vẫn là đồng minh ý thức hệ và đã thông qua một quá trình chuyển đổi tương tự như một nền kinh tế định hướng thị trường.
Nhưng mối quan hệ của họ gợi lên những cảm xúc mạnh mẽ và mâu thuẫn tại Việt Nam, nơi có nhiều cay đắng khi nhớ lại 1.000 năm bị Trung Quốc chiếm đóng, và gần đây, một cuộc chiến tranh biên giới đẫm máu năm 1979.
Socmai: Và Hoàng Sa đã bị Trung Quốc ngang nhiên chiếm đoạt một cách phạm luật quốc tế, nhưng không thấy đề cập
Trong khi các quốc gia nhỏ hơn đã tổ chức theo Trung Quốc truyền thống, họ vẫn cảm thấy một nhu cầu mạnh mẽ để thiết lập chính họ ra khỏi sự ảnh hưởng của người hàng xóm khổng lồ.
Hai nước vẫn sử dụng chung 10 của 12 cung hoàng đạo, các dấu hiệu, chuột, con hổ, rồng, rắn, ngựa, dê, khỉ, chó, gà và lợn. Nhưng người Việt Nam thay thế cho thỏ với con mèo và con bò với con trâu.
Chính xác tại sao họ chọn cho các động vật khác nhau vẫn chưa rõ ràng, nhưng một số học giả nói chia có nguồn gốc từ truyền thuyết sáng lập của lịch hoàng đạo.
- AFP



BBC - AFP nói Việt Nam muốn chứng tỏ sự độc lập trước thế thống trị văn hóa của Trung Quốc còn Reuters nói đây có thể là lỗi dịch thuật.
Báo chí quốc tế cũng đều nhắc tới 'Năm mới của người Trung Hoa' và tới năm con Thỏ.

Các chuyên gia Việt Nam mà BBC liên hệ trong ngày đầu năm Tân Mão đều không đặt nặng vấn đề tìm hiểu nguồn gốc của truyền thống gán tên các con vật cho các năm.

Giáo sư Lê Thành Lân, một chuyên gia nghiên cứu lịch cổ của Việt Nam, là người đã bỏ công đọc các tài liệu lý giải sự khác biệt tên gọi năm Mèo và năm Thỏ.

Ông nói: "Tôi có đọc và thấy có hai lập luận, hai trường phái.

"Một trường phái là của ông Nguyễn Cung Thông cho rằng hệ thống 12 con vật biểu tượng cho 12 năm xuất xứ từ Việt Nam rồi mới sang Trung Quốc vì vậy có biển đổi đi thì còn lưu lại một số cái là của Việt Nam."

"Trong số này có con mèo, trước Việt Nam chọn con mèo, sang kia họ hiếm mèo, nhiều thỏ thì họ thay bằng con thỏ.

"Ông ấy [Nguyễn Cung Thông] dựa trên nền kinh tế của ta là lúa nước. Thứ hai nữa là theo ngôn ngữ học, chẳng hạn 'mèo' và mão âm gần giống nhau."

Giáo sư Lân nhận xét những gì ông Thông đưa ra thiếu cơ sở khoa học.

Vị Giáo sư nói ông nghiêng về lập luận của nhà nghiên cứu có tiếng Nguyễn Phúc Giác Hải, người cho rằng hệ thống các con giống "có thể ở Trung Quốc".

"Ở đây là theo nguyên lý âm dương mà đặt các con vật, nghĩa là con vật nào có móng chân lẻ thì là thuộc các năm dương (chẵn), con vật nào có móng chân chẵn thì thuộc các năm âm (lẻ).
Lỗi dịch thuật
Reuters không đưa ra các bằng chứng gì để nói khác biệt về tên gọi năm âm lịch hiện nay giữa Việt Nam và các nước Châu Á khác trong đó có Trung Quốc, Hàn Quốc và Nhật Bản.

Nhưng AFP dẫn lời ông Philippe Papin, chuyên gia lịch sử Việt Nam tại Ecole Practique des Hautes Etudes -Trường Cao học Thực nghiệm - ở Paris nói:

"Từ để chỉ con thỏ tiếng Hoa là 'mao' và có cách phát âm giống 'mèo' trong tiếng Việt," ông Papin nói.

Còn ông Benoit de Treglode từ Viện Nghiên cứu Đông Nam Á Đương đại ở Bangkok nói với AFP:

"Đối với người Việt Nam, danh dự quốc gia không cho phép họ sao chép y nguyên những gì của Trung Quốc.

"Cách bắt chước có khác biệt này có thể thấy trong toàn bộ nền văn hóa Việt Nam."

Quan điểm này được Giáo sư Lê Thành Lân của Việt Nam chia sẻ.

Ông nói ngay kể cả các tôn giáo khi vào Việt Nam cũng có nét khác đi và tồn tại hài hòa hơn.
Tống cựu nghênh tân
Nhưng cũng có chuyên gia Việt Nam cho rằng không nên đi sâu vào tìm hiểu nguồn gốc của sự khác biệt này.
Giáo sư Nguyễn Thừa Hỷ, chuyên gia văn hóa học và sử Việt Nam và Trung Quốc nói những lý giải về sự tồn tại năm Mèo và năm Thỏ còn "mập mờ".

Ông nói Việt Nam và Trung Quốc có thể coi là có những nét tương đồng về văn hóa còn chuyện ai ảnh hưởng tới ai vẫn còn là đề tài gây tranh cãi ngay cả trong giới học giả phương Tây.

Giáo sư Hỷ nói:

"Ảnh hưởng từ phương bắc tới phương nam có và ảnh hưởng từ phương nam lên phương bắc cũng có.

"Theo tinh thần chung chúng ta cũng không nên cực đoan về cái gì.

"Tôi nghĩ rằng giao lưu văn hóa thì nó là hai chiều."
Ông Hỷ cũng nói về tinh thần của năm mới Tân Mão:

"Tân Mão, về can chi thì mười năm mới có một cái Tân, mà tân lại có nghĩa là mới.

"Năm mới thì người ta có cái 'tống cựu nghênh tân' - tiễn đưa những cái cũ và đón chào những cái mới.

"Theo tôi năm nay là năm tân thì chúng ta phải triệt để tiễn đưa những cái cũ và đón chào những cái mới.

Vị giáo sư nói cái cũ là 'tham sân si' - lòng tham lam, sự hận thù, sự tăm tối ngu dốt và đây là những điều ông cho rằng cần phải "tống khứ đi".

Cái mới, giáo sư Hỷ nói, là "lòng khoan dung, sự quan tâm tới nhau".

Ông nói đây cũng là thái độ cần có khi dứt bỏ những 'cái cũ'.
Lời người dịch:
Một số trang mạng có uy tín ở Việt Nam đã đăng bài có nội dung tương tự với bài này nhưng cho chạy các tiêu đề không có căn cứ, dễ gây hiểu nhằm như: " Con thỏ ở Trung Quốc trở thành con mèo ở Việt Nam như thế nào ?" là không nên. Chúng tôi đề nghị các trang này sửa chữa tiêu đề bài đăng cho hợp lý hơn.
Xem thêm »

Thứ Năm, 3 tháng 2, 2011

Tin rò rỉ vụ phóng thử nghiệm vũ khí không gian

LONDON (AFP) - Hoa Kỳ và Trung Quốc đều sử dụng tên lửa tiên tiến để phóng lên các vệ tinh của mình trong một chương trình phô trương lẫn nhau về sức mạnh quân sự, tài liệu công bố trên tờ báo Telegraph hôm thứ Năm (3/2/2011) cho hay.
Các bản ghi nhớ, bị rò rỉ trên trang web WikiLeaks, đã tiết lộ rằng Hoa Kỳ phản ứng để tiêu hủy một vệ tinh thời tiết năm 2007 của Trung Quốc bằng cách phóng lên vệ tinh bị trục trặc của riêng mình trong một cuộc tấn công "thử nghiệm".
Mỹ khẳng định tại thời điểm đó đã tiến hành các hoạt động để ngăn chặn các vệ tinh quay trở về trái đất với một bình nhiên liệu độc hại mà có thể gây nguy hiểm sức khỏe.
Một điện tín bị rò rỉ được gửi từ Đại sứ quán Mỹ tại Bắc Kinh vào tháng Hai năm 2008, một ngày sau các cuộc tấn công của Mỹ, đã tiết lộ rằng Trung Quốc đã nghi ngờ về lời giải thích này ( Tức bình nhiên liệu độc hại) .
"Teng Jianqun, Phó Tổng thư ký của Sở kiểm soát vũ khí và Giải trừ quân bị Trung Quốc , mô tả việc bắn xuống là không cần thiết và chỉ đơn giản là một cơ hội để thử nghiệm hệ thống phòng thủ tên lửa của Mỹ," bản ghi nhớ cho biết.
Teng cho biết, việc bắn hạ là "một cơ hội lý tưởng để phản đối họ ( Mỹ )" và chứng tỏ "các hệ thống phòng thủ tên lửa của Mỹ cũng là một hệ thống tấn công."
Một điện tín khác bị rò rỉ đã cho thấy các đại sứ quán Mỹ tại Trung Quốc nhận được "xác nhận trực tiếp của các kết quả của thử nghiệm chống vệ tinh" từ lệnh quân đội Mỹ tại Thái Bình Dương.
Nhà Trắng đã bị sốc vào tháng Hai năm 2007 khi Trung Quốc đã chứng minh khả năng của mình để tấn công trong không gian bằng cách phá hủy một vệ tinh thời tiết trên trái đất 530 dặm.
Trong một điện tín bị rò rỉ được gửi vào tháng Giêng năm 2008, thông báo rằng các quan chức làm việc cho các thư ký sau đó của nhà nước Condoleezza Rice đã cảnh báo Bắc Kinh.
"Một cuộc tấn công của Trung Quốc trên một vệ tinh bằng cách sử dụng một vũ khí đưa ra bởi một tên lửa đạn đạo đe dọa phá hủy các hệ thống không gian mà Mỹ và các quốc gia khác sử dụng cho thương mại và an ninh quốc gia," các quan chức cho biết.
"Phá hoại vệ tinh đe dọa người dân. Bất kỳ sự can thiệp có mục đích với các hệ thống không gian của Mỹ sẽ được diễn giải của Hoa Kỳ như là một hành vi xâm phạm quyền của mình và được xem là một sự leo thang trong một cuộc khủng hoảng hoặc xung đột," họ nói thêm.
Một bản ghi nhớ tuyên bố rằng Trung Quốc đã lo lắng về kế hoạch của Mỹ đặt hệ thống radar phòng thủ ở Nhật Bản và bị cáo buộc Mỹ đã phát triển một "hệ thống laser trên không" có thể "tấn công một tên lửa trong giai đoạn khởi động trên lãnh thổ có chủ quyền."
Các bản ghi nhớ mới nhất, ngày tháng 1 năm 2010, cho thấy rằng Trung Quốc đã sử dụng thành công một tên lửa SC-19 để phá hủy một tên lửa CSS X-11 cách 150 dặm phía trên trái đất, một hành động mà Mỹ coi là một thử nghiệm chống vệ tinh.
Các rò rỉ cho thấy rằng Ngoại trưởng Hillary Clinton chia sẻ mối quan tâm của chính quyền trước đây trong kế hoạch của Trung Quốc và nói rằng "sự phản đối ... trước đây vào tháng Giêng năm 2007 và tháng 1 năm 2008 vẫn còn hợp lệ."

Xem thêm »

Video clip của Rihanna bị 11 nước kiểm duyệt

Vừa được phát hành trong tuần qua, cuộn video clip minh họa cho bài hát S&M của Rihanna chưa gì đã bị nhiều quốc gia kiểm duyệt. Trên mạng Youtube, người xem buộc phải đăng ký, xác nhận mình trên 18 tuổi, mới được quyền xem. Tại một số quốc gia, video clip này chỉ được chiếu vào buổi tối. Trong khi nhiều nước khác thì ra lệnh cấm hẳn.
Lý do mà các ban kiểm duyệt kênh truyền hình đưa ra là : trong cuộn phim video dài khoảng 4 phút này, Rihanna ăn mặc quá hở hang, đi kèm với những động tác cử chỉ sống sượng thô tục. Tựa đề cũng như nội dung bài hát cố tình gây sốc với những hình ảnh khiêu dâm. Có lẽ, cũng vì thế mà các kênh truyền hình tại Anh chỉ cho chiếu video này sau 8 giờ tối trở đi. Tại Hồng Kông hay Singapore, nhiều đoạn phim bị lược bỏ. Trung Quốc, Malaysia hay Indonesia thì nhất quyết cấm hẳn.

Đây không phải là lần đầu tiên mà Rihanna vướng phải lưỡi kéo kiểm duyệt. Tập nhạc trước của cô mang tựa đề Rated R, chữ R ở đây có nghĩa là hạn chế (Restricted) chỉ dành cho đối tượng thành niên, không phải ai xem cũng được. Nhiều video clip minh họa cho các bài hát trích từ album này đã bị nhiều kênh truyền hình gạch tên xóa sổ trên danh sách các bài được phát sóng (Playlist). Tại châu Âu, kênh truyền hình MTV trong năm qua, đã nhận được hàng chục ngàn email của khán thính giả, than phiền về nội dung của các cuộn video clip mà các bậc phụ huynh cho rằng, không phù hợp với đối tượng thiếu niên, và nhất là các đoạn phim này thường được chiếu trong các chương trình giải trí sau giờ tan trường.

Sự than phiền từ phía người xem cũng là lý do giải thích, vì sao các kênh truyền hình kiểm duyệt bộ phim quảng cáo nước hoa tên là Heat của ca sĩ Beyonce, hồi cuối tháng 11 năm 2010. Cuộn phim quảng cáo này cũng bị cấm chiếu vào ban ngày, vì hàm chứa những hình ảnh mà ban kiểm duyệt cho là quá khiêu dâm, kích dục. Trong khi đó, giới hâm mộ các cô ca sĩ da màu thì cho rằng, các đoạn video này dù là ca nhạc hay quảng cáo chỉ khai thác những hình ảnh gợi cảm và quyến rũ để bắt mắt người xem.
Kẻ chống, người bênh. Thật ra trường hợp của Rihanna và các ca sĩ ăn khách hiện giờ như Beyonce hay Lady Gaga phản ánh xu hướng thịnh hành trong xã hội tiêu thụ thời nay. Điện ảnh, ca nhạc, thời trang, game video, sách báo hay quảng cáo, hầu hết các ngành đều ít nhiều khai thác yếu tố tình dục (sex) và các hình tượng khiêu dâm lộng lẫy trau chuốt (porno chic) để mời mọc khách hàng, để rao bán sản phẩm.
Ngấm ngầm hay lộ liễu, một khi đã hàm chứa các yếu tố này, liệu một sản phẩm có thể còn được gán cái nhãn hiệu ‘‘văn hóa’’ nữa hay không. Từ hơn một thập niên nay, người Âu Mỹ đã chạy theo khai thác điều mà giới chuyên ngành gọi là ‘‘thẩm mỹ khiêu dâm’’ (estheticism of pornography) để lôi kéo người tiêu thụ. Và khi các đài truyền hình cấm chiếu một phần hay toàn bộ phim ảnh thì thật ra họ lại càng thu hút sự chú ý của giới trẻ.
Cho dù mạng Youtube có hạn chế cách mấy, nhưng rốt cuộc, cuộn video của Rihanna vẫn xuất hiện trên các trang blog các diễn đàn trên mạng. Về điểm này, có thể nói là, các ban kiểm duyệt đã khá coi thường cái khả năng đi vòng của giới trẻ. Càng cấm đoán chừng nào, càng hấp dẫn chừng nấy. Càng đóng khung khoanh vùng, thì ta lại càng luồn lách, xé rào.
Xem thêm »

Phim Bẩy Rồng - Xem Online chất lượng cao

Phim Bẫy rồng không chỉ hấp dẫn với những pha hành động dữ dội được dàn dựng rất công phu mà còn hứa hẹn sẽ thu hút người xem với những cảnh quay đẹp của một Sài Gòn hiện lên đầy lạ lẫm ngay cả trong mắt chính những người Sài Gòn. Và tất nhiên, trong một câu chuyện dài, phức tạp, sẽ không chỉ có những màn hành động...
Xem thêm »

Thứ Tư, 2 tháng 2, 2011

Chiến trận sinh tồn 2

Trước sự xâm lược lần thứ 2 của kẻ thù, không còn con đường nào khác, bạn phải tiến lên và chiến đấu. Hãy bầy trận để tiêu diệt hết lực lượng của địch, chặn đứng cuộc tiến công của chúng.


Hướng dẫn:

Mua quân và bố trí lực lượng vào địa hình một cách hợp lý để tiêu diệt kẻ thù, bạn cũng có thể nâng cấp để tăng sức mạnh, hoặc bán đi các lực lượng không cần thiết.
Sử dụng để chơi game.
Xem thêm »

Khánh Phương Collection

Xem thêm »

Game Marksman

Xem thêm »

Hiệu ứng chuột cho blogger

Tạo tuyết rơi khi rê chuột trên blog.
1. Đăng nhập blogger
2. Nhấp vào Thiết Kế ( Design )
3. Nhấp vào Thêm tiện ích ( Add a gadget )
4. Sao chép và dán đoạn mã html sau vào cho blogger.

<!--Mã tạo hiệu ứng tuyết rơi-->
<script type='text/javascript'>
// <![CDATA[
var colour="red";
var sparkles=100;

var x=ox=400;
var y=oy=300;
var swide=800;
var shigh=600;
var sleft=sdown=0;
var tiny=new Array();
var star=new Array();
var starv=new Array();
var starx=new Array();
var stary=new Array();
var tinyx=new Array();
var tinyy=new Array();
var tinyv=new Array();
window.onload=function() { if (document.getElementById) {
var i, rats, rlef, rdow;
for (var i=0; i<sparkles; i++) {
var rats=createDiv(3, 3);
rats.style.visibility="hidden";
document.body.appendChild(tiny[i]=rats);
starv[i]=0;
tinyv[i]=0;
var rats=createDiv(5, 5);
rats.style.backgroundColor="transparent";
rats.style.visibility="hidden";
var rlef=createDiv(1, 5);
var rdow=createDiv(5, 1);
rats.appendChild(rlef);
rats.appendChild(rdow);
rlef.style.top="3px";
rlef.style.left="0px";
rdow.style.top="0px";
rdow.style.left="3px";
document.body.appendChild(star[i]=rats);
}
set_width();
sparkle();
}}
function sparkle() {
var c;
if (x!=ox || y!=oy) {
ox=x;
oy=y;
for (c=0; c<sparkles; c++) if (!starv[c]) {
star[c].style.left=(starx[c]=x)+"px";

star[c].style.top=(stary[c]=y)+"px";
star[c].style.clip="rect(0px, 5px, 5px, 0px)";
star[c].style.visibility="visible";
starv[c]=50;
break;
}
}
for (c=0; c<sparkles; c++) {
if (starv[c]) update_star(c);
if (tinyv[c]) update_tiny(c);
}
setTimeout("sparkle()", 40);
}
function update_star(i) {
if (--starv[i]==25) star[i].style.clip="rect(1px, 4px, 4px, 1px)";
if (starv[i]) {
stary[i]+=1+Math.random()*3;
if (stary[i]<shigh+sdown) {
star[i].style.top=stary[i]+"px";
starx[i]+=(i%5-2)/5;
star[i].style.left=starx[i]+"px";
}
else {
star[i].style.visibility="hidden";
starv[i]=0;
return;
}

}
else {
tinyv[i]=50;
tiny[i].style.top=(tinyy[i]=stary[i])+"px";
tiny[i].style.left=(tinyx[i]=starx[i])+"px";
tiny[i].style.width="2px";
tiny[i].style.height="2px";
star[i].style.visibility="hidden";
tiny[i].style.visibility="visible"
}
}
function update_tiny(i) {
if (--tinyv[i]==25) {
tiny[i].style.width="1px";
tiny[i].style.height="1px";
}
if (tinyv[i]) {
tinyy[i]+=1+Math.random()*3;
if (tinyy[i]<shigh+sdown) {
tiny[i].style.top=tinyy[i]+"px";
tinyx[i]+=(i%5-2)/5;
tiny[i].style.left=tinyx[i]+"px";
}
else {


tiny[i].style.visibility="hidden";
tinyv[i]=0;
return;
}
}
else tiny[i].style.visibility="hidden";
}
document.onmousemove=mouse;
function mouse(e) {
set_scroll();
y=(e)?e.pageY:event.y+sdown;
x=(e)?e.pageX:event.x+sleft;
}
function set_scroll() {
if (typeof(self.pageYOffset)=="number") {
sdown=self.pageYOffset;
sleft=self.pageXOffset;
}
else if (document.body.scrollTop || document.body.scrollLeft) {
sdown=document.body.scrollTop;
sleft=document.body.scrollLeft;
}
else if (document.documentElement && (document.documentElement.scrollTop || document.documentElement.scrollLeft)) {
sleft=document.documentElement.scrollLeft;
sdown=document.documentElement.scrollTop;
}
else {
sdown=0;
sleft=0;
}
}
window.onresize=set_width;
function set_width() {
if (typeof(self.innerWidth)=="number") {
swide=self.innerWidth;
shigh=self.innerHeight;
}
else if (document.documentElement && document.documentElement.clientWidth) {
swide=document.documentElement.clientWidth;
shigh=document.documentElement.clientHeight;
}
else if (document.body.clientWidth) {
swide=document.body.clientWidth;
shigh=document.body.clientHeight;
}
}
function createDiv(height, width) {
var div=document.createElement("div");
div.style.position="absolute";
div.style.height=height+"px";
div.style.width=width+"px";
div.style.overflow="hidden";
div.style.backgroundColor=colour;
return (div);
}
// ]]>
</script>

<!--Đóng mã-->
Xem thêm »

Việt Nam cởi mở hơn về chính trị

VOA Tiếng Việt - Một nhận định mới đây cho rằng ‘có nhiều thay đổi chính trị ở Việt Nam trong 20 năm qua hơn là ở Philippines’ đã gây chú ý trong giới học giả Việt Nam. Trả lời VOA Việt Ngữ, người đưa ra đánh giá trên, ông Ben Kerkvliet, giáo sư danh dự tại Đại học Quốc gia Australia, còn cho rằng, xét về ‘mức độ cởi mở chính trị’, ông nghĩ Việt Nam ‘vượt lên trước Trung Quốc’. Mời quý vị theo dõi cuộc phỏng vấn trong chuyên mục ‘Câu chuyện Việt Nam’ tuần này.
VOA: Hãng tin Pháp, AFP, dẫn lời ông nói rằng các tổ chức xã hội dân sự xuất hiện nhiều hơn ở Việt Nam so với một thập kỷ trước. Vì sao lại như vậy, thưa ông?
Giáo sư Ben Kerkvliet: Đúng vậy. Một loạt các tổ chức phát triển dựa trên quyền lợi của người dân về tôn giáo, thể chất cũng như tham gia giúp đỡ những người trong cộng đồng bị nhiễm HIV/AIDS, bị tàn tật hay các nhóm hoạt động nhằm thúc đẩy việc triển khai các chính sách về bảo vệ môi trường và sử dụng nước đã phát triển rộng rãi trên khắp Việt Nam.
Theo quan điểm của tôi, xã hội dân sự có ý nghĩa rất rộng lớn, và không chỉ gói gọn trong các hoạt động chính trị như kiểu ủng hộ các ứng viên ra tranh cử hay lobby các giới chức chính phủ. Các nhóm tôi vừa kể là những thành phần của xã hội dân sự.
Ngoài ra, còn có các nhóm vận động và tìm cách gây ảnh hưởng tới các đại biểu quốc hội, các bộ trưởng và những người phụ trách tư pháp trong các bộ khác nhau. Những nhóm này cũng là các thành phần của xã hội dân sự mà một thập kỷ trước rất hiếm thấy.
VOA: Ông cũng cho rằng, xin trích, ‘tôi thấy nhiều thay đổi chính trị ở Việt Nam trong 20 năm qua hơn là tôi nhận thấy ở Philippines’. Theo ông, cụ thể những thay đổi đó là gì?
Giáo sư Ben Kerkvliet: Tôi theo dõi tình hình ở cả hai nước, nhưng nghiên cứu các vấn đề ở Philippines lâu hơn so với Việt Nam. Những thay đổi về xã hội dân sự đang diễn ra ở Việt Nam là một trong số các thay đổi chính trị đó. Ngoài ra còn là sự thay đổi của các thể chế chính trị.
Tôi cho rằng Quốc hội Việt Nam hiện giờ đóng vai trò quan trọng hơn so với 10 hay 20 năm trước đây. Theo hiến pháp của Việt Nam, Quốc hội Việt Nam là một cơ quan ưu việt, nhưng chưa từng thể hiện điều đó. Hiện giờ cơ quan này tiến gần hơn tới việc đáp ứng kỳ vọng được nêu ra trong hiến pháp so với trước đây.
Thêm nữa, theo tôi, hiện có một sự cân bằng hơn giữa vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản và nhà nước, tức chính phủ. Trước đây, Đảng thống trị hoặc gần như thống trị quan điểm về những gì chính phủ có thể thực hiện.
Một điều nữa là chiến dịch chống tham nhũng, một vấn nạn của Việt Nam, đang ngày càng hiệu quả hơn, và đã có những biện pháp trừng phạt đối với các giới chức cấp cao như thứ trưởng cũng như các giới chức cấp tỉnh.
Ngược lại, tại Philippines, nước có thể chế chính trị dân chủ, thì kể từ khi chính phủ Marcos sụp đổ vào giữa những năm 80, quốc gia này có nhiều hình thức dân chủ, nhưng trên thực tế, lại không mấy dân chủ, nhất là trong hơn 10 năm qua. Tình trạng tham nhũng tồi tệ hơn so với hồi giữa những năm 80 và đầu những năm 90.
Một vấn đề khác là tình trạng bạo lực chính trị tiếp diễn ở Philippines mà thủ phạm không bị trừng trị. Rất nhiều các nhà hoạt động, hay nhà báo đã bị sát hại, nhất là ở cấp tỉnh. Theo tôi có hàng trăm nạn nhân kể từ cuối những năm 90. Những vụ giết hại và đe dọa khác nhau đã khiến người ta phải cân nhắc khi công khai nói tới một vấn đề gì đó.
VOA: Ông đề cập tới thay đổi chính trị tại Việt Nam, nhưng thưa ông, gần đây, một ủy viên Bộ Chính trị Việt Nam tuyên bố rằng Đảng Cộng sản Việt Nam không chấp nhận đa nguyên, đa đảng. Ông nghĩ sao về phát biểu này?
Giáo sư Ben Kerkvliet: Tôi không ngạc nhiên khi thấy các giới chức Đảng không công khai ủng hộ đa nguyên, đa đảng. Giai đoạn đó có xảy ra trong tương lai hay không, tôi không muốn phán đoán. Nhưng điều tôi nghe được là, có những người trong Ban Chấp hành Trung ương Đảng, có lẽ không phải là các vị trí hàng đầu, cho rằng Đảng Cộng sản Việt Nam cần phải suy xét nghiêm túc việc tạo điều kiện cho các đảng phải chính trị thay thế hay đối lập.
Môi trường chính trị ở Singapore là một mô hình mà một số giới chức trong Đảng Cộng sản cho rằng giới lãnh đạo Việt Nam nên xem xét để cho phép các hoạt động đối lập, nhưng vẫn giữ vững quyền kiểm soát đối với phe này. Một số khác thì đề cập tới việc thử nghiệm đảng phái đối lập tại một số vùng hay tại một số cuộc bầu cử nhất định.
Những ý kiến như vậy vẫn tiếp tục, mà theo tôi, một phần là bởi áp lực từ ngay chính xã hội Việt Nam, nhất là từ các nhóm bất đồng chính kiến vốn ủng hộ một hệ thống chính trị cởi mở hơn. Tôi cho rằng trong khi những người bất đồng bị trấn áp, thì thông điệp mà họ nêu lên cũng đã được chú ý tới và thảo luận giữa các giới chức, cho dù không công khai.
VOA: Ông từng cùng biên tập một cuốn sách có tựa đề: ‘Cải tổ chủ nghĩa xã hội châu Á: So sánh giữa Việt Nam và Trung Quốc’. Theo đánh giá của ông, tiến trình cải tổ nào nhanh hơn?
Giáo sư Ben Kerkvliet: Xét về mặt kinh tế, Trung Quốc rõ ràng đi trước Việt Nam nếu xét về tỷ lệ tăng trưởng, sự đa dạng thị trường cũng như nguồn dự trữ ngoại hối. Nhưng xét về mức độ cởi mở chính trị, tôi nghĩ Việt Nam vượt lên trước.
Trong cuốn sách đó có một chương nói về nói về vai trò của công đoàn nhà nước ở Việt Nam và Trung Quốc. Các cuộc nghiên cứu cho thấy công nhân và liên đoàn lao động ở Việt Nam có quyền hành và tác động lớn hơn đối với ban lãnh đạo nhà máy cũng như giới chức chính quyền hơn là ở Trung Quốc. Chính phủ Việt Nam khoan dung hơn đối với các cuộc đình công cũng như các hoạt động đẩy mạnh quyền của công nhân so với chính quyền Trung Quốc.
Cũng có một số ý kiến, mà tôi không chắc là có đúng không, đó là cơ quan lập pháp của Việt Nam là Quốc hội đóng vai trò lớn hơn trong hệ thống chính trị Việt Nam so với Trung Quốc. Trong lĩnh vực học thuật, Trung Quốc cởi mở hơn. Các nhà nghiên cứu có thể viết cũng như đưa ra các ý kiến trái chiều với chính phủ một cách công khai hơn về những vấn đề như chính sách đối ngoại cũng như đối nội.
VOA: Ông ‘quan tâm nghiên cứu tới các liện hệ và trao đổi giữa dân thường và giới chức chính quyền tại một số quốc gia Đông Nam Á’. Ông có phát hiện ra điều gì thú vị trong khi nghiên cứu về Việt Nam không?
Giáo sư Ben Kerkvliet: Điều thú vị nhất là khi tôi nghiên cứu về sự sụp đổ và biến mất của hợp tác xã ở Việt Nam. Tôi cho rằng một trong những lý cho chủ yếu dẫn tới sự sụp đổ này là bản thân các nông dân đôi khi đã bị đặt ra ngoài lề trong toàn bộ tiến trình. Các cá nhân cũng như các nhóm nhỏ tự đảm nhận các hoạt động canh tác riêng, làm suy yếu hình thức canh tác theo kiểu hợp tác xã.
Họ làm điều đó không phải bằng hình thức phản đối, làm sai, mà bằng chính hoạt động hàng ngày của họ. Bất chấp nỗ lực sửa sai của chính quyền địa phương cũng như giới chức trên toàn quốc rốt cuộc đã chịu thua trước sức ép không chính thức, không mang tính tổ chức và công khai về việc cải tổ hình thức canh tác hợp tác xã sang hình thức gia đình. Thông qua quá trình nghiên cứu tiến trình đó, một trong những điều tôi hiểu ra rằng sự trao đổi và thảo luận hàng ngày giữa các dân thường và các giới chức là điều hết sức quan trọng nhằm hiểu rõ hơn về động lực và hoạt động của đất nước.

Xem thêm »

Quốc tế kêu gọi điều tra vụ thiêu nhà báo | Cập nhật mới

( BBC, RFI, Người Lao Động, Tuổi Trẻ )
Cập nhật:BBC - Tin cho hay công an điều tra tỉnh Long An vừa triệu tập vợ nhà báo bị phóng hỏa tử vong Lê Hoàng Hùng để làm rõ về hành vi đánh bạc.
Báo Tuổi Trẻ TP HCM nói bà Trần Thúy Liễu (sinh năm 1971) đã bị cơ quan điều tra của công an Long An mời làm việc trong hai ngày 01/02-02/02 để làm rõ về cáo giác đối với bà.

Tờ báo này trích nguồn tin riêng giấu tên nói trước khi ông Hùng bị sát hại, bà Liễu "cùng một số đối tượng khác ở thành phố Tân An liên tục thuê xe du lịch, xe taxi... sang Campuchia để đánh bạc".

Nguồn tin này hé lộ rằng thậm chí các tài xế taxi còn lưu danh bà trong sổ điện thoại dưới ký hiệu “ZKC L.Casino”.

Tin trên báo Tuổi Trẻ nói theo một số tài xế, mỗi chuyến đi đánh bạc bà Trần Thúy Liễu mang theo người số tiền lớn khoảng 30-100 triệu đồng.
Sau khi thông tin về việc nhà báo Lê Hoàng Hùng bị phóng hỏa được tung ra, nhiều đồng nghiệp của ông cho rằng đây là hành động trả thù vì ông Hùng là tác giả của nhiều bài báo, phóng sự vạch trần sai trái ở nhiều cấp.

Người ta cũng cho rằng có thể vụ tấn công có liên quan tới việc ông Hùng đã có những bài phóng sự mạnh mẽ đăng trên báo Người Lao động về nạn tham nhũng và buôn lậu ở vùng đồng bằng sông Cửu Long.

Các nhóm bảo vệ nhân quyền quốc tế đã lên tiếng yêu cầu công an Việt Nam phải nhanh chóng tìm ra thủ phạm vụ này.

Tuy nhiên, chi tiết mới như đăng tải trên báo Việt Nam nay có thể khiến cuộc điều tra mở rộng sang một hướng khác.
Con của ông bà Lê Hoàng Hùng cũng bị công an triệu tập "để làm rõ một số vụ việc liên quan".
Các nhóm bảo vệ nhân quyền quốc tế nói công an Việt Nam phải nhanh chóng tìm ra thủ phạm vụ đột nhập và thiêu một nhà báo tại nhà riêng khi ông đang ngủ.
Cập nhật 14/02/2011: Cơ quan điều tra chưa tìm ra kẻ đã đổ hóa chất và phóng hỏa đốt ông Hùng khi ông đang ngủ tại nhà riêng hôm 19/01.

Trong khi đó, trên báo chí trong nước xuất hiện nhiều thông tin về vụ này.

Mới nhất, báo Sài Gòn Giải Phóng cho hay ba người lạ mặt đã tới nhà ông Lê Hoàng Hùng ở Tân An, Long An, hôm Chủ nhật 13/02 để "kiểm tra" máy tính của ông.
Kiểm tra ổ cứng

Báo này nói ba người đàn ông mặc thường phục, không xuất trình giấy tờ, đã tới nhà và yêu cầu con gái còn nhỏ tuổi của ông Hùng mở máy để kiểm tra ổ cứng, đồng thời tìm kiếm USB mà phóng viên tờ Người Lao động đã sử dụng.

Báo này cũng dẫn nguồn Cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự xã hội Công an Long An nói họ không cử người tới nhà ông Lê Hoàng Hùng để làm công việc này.

Một số báo trong đó có VietnamNet đưa tin hồi tuần trước công an Long An đã xác định được thủ phạm vụ phóng hỏa nhưng chưa bắt.

Thế nhưng thông tin đó đã không được xác nhận.

Giả thiết ông Lê Hoàng Hùng tự sát cũng bị bác bỏ.

Thẩm vấn

Trong khi đó, việc vợ ông Hùng - bà Trần Thị Thúy Liễu (sinh năm 1971), bị cơ quan điều tra của công an Long An mời làm việc nhiều ngày nay được các báo tường trình khá chi tiết.

Cách tường thuật của các báo vô hình trung khiến mũi dùi nghi ngờ hướng vào bà Liễu, người bị thẩm vấn suốt 13 ngày nay để làm rõ liên quan tới cái chết của ông Hùng.

Thoạt tiên, thông tin nói bà thường xuyên đánh bạc ở Campuchia và nợ nần khá nhiều vì thua bạc.

Sau đó, một số báo còn đưa chi tiết như trước khi ông Lê Hoàng Hùng tử nạn, hai ông bà có mâu thuẫn xong quanh chuyện tiền nong, ông Hùng đã mua bảo hiểm nhân thọ một tỷ đồng, và ngay đêm ông gặp nạn, có bóng người bước vào phòng mà ông cho là vợ mình...

Bà Trần Thị Thúy Liễu vẫn khẳng định mình vô can.

Ông Hoàng Hùng, phóng viên báo Người Lao động, bị kẻ lạ đột nhập phóng hỏa khi đang ngủ hôm 19/01 và qua đời 10 ngày sau đó vì bỏng nặng.

Sau khi thông tin về việc nhà báo Lê Hoàng Hùng bị phóng hỏa được tung ra, nhiều đồng nghiệp của ông cho rằng đây là hành động trả thù vì ông Hùng là tác giả của nhiều bài báo, phóng sự vạch trần sai trái ở nhiều cấp.

Tuy nhiên, các chi tiết mới trên báo Việt Nam lại khiến dư luận cho rằng đây có thể chỉ là tội phạm hình sự đơn thuần.

Nhà báo Lê Hoàng Hùng (sinh năm 1960), bút danh Trần Hải Nguyên, đã có thâm niên 30 năm làm báo
Hôm thứ Ba, Uỷ ban Bảo vệ Nhà báo và Liên đoàn Phóng viên Quốc tế đã kêu gọi cảnh sát phải thúc đấy điều tra vụ phóng viên Lê Hoàng Hùng của báo Người Lao động thiệt mạng hôm 29/1 sau khi bị phóng hỏa.
Cả hai tổ chức trên bày tỏ sự quan ngại rằng rất có thể vụ tấn công có liên quan tới việc ông Hùng đã có những bài phóng sự mạnh mẽ đăng trên báo Người Lao động về nạn tham nhũng và buôn lậu ở vùng đồng bằng sông Cửu Long.
Ông Hùng đã bị bỏng nặng trên quá nửa cơ thể sau khi bị tạt cồn đốt hôm 19/1.
Đây không phải là lần đầu tiên một phóng viên Việt Nam bị tấn công một cách tàn độc.
Hồi năm 1991, ông Trần Quang Thành, cựu phóng viên của Đài Tiếng nói Việt Nam và Đài Truyền hình Việt Nam, từng bị tạt acid khiến ông mù một mắt, mặt biến dạng và nay chỉ có thể thở bằng miệng.
Được biết công an Hà Nội khi đó đã thành lập chuyên án để điều tra vụ việc, nhưng không đưa ra kết luận nào.
Nhận xét về cách hành xử của giới chức đối với các phóng viên, ông Thành nói: "Khi nhà báo có sai phạm thì người ta rất nhanh chóng trong việc bỏ tù, nhưng lên tiếng bảo vệ cho các nhà báo chân chính thì hầu như không ai lên tiếng cả."
Nhà báo Lê Hoàng Hùng (sinh năm 1960), bút danh Trần Hải Nguyên, đã có thâm niên 30 năm làm báo.
Ông công tác tại báo Long An, Bà Rịa - Vũng Tàu trước khi chuyển sang làm cho tờ Pháp luật TP Hồ Chí Minh, và từ tháng 5/2002 là báo Người Lao Động với vị trí phóng viên thường trú tại Long An.
RFI - Nhà báo Lê Hoàng Hùng, bút danh Hoàng Hùng, của tờ Người Lao Động TPHCM, đã qua đời ngày 29/1 vừa qua tại Bệnh viện Chợ Rẫy, nơi ông đã được cấp cứu và điều trị sau khi bị đốt cháy ngay tại nhà riêng ở Long An khi đang ngủ hôm 19/1 và bị phỏng nặng. Công an Long An cho biết là cơ quan điều tra đã khởi tố vụ án giết người và đang điều tra truy tìm thủ phạm. Nhưng hiện giờ chưa có nghi can nào bị bắt giữ.
Theo tờ Tuổi Trẻ, nhà báo Hoàng Hùng gần đây đã điều tra về các vụ tham nhũng và buôn lậu qua biên giới Việt-Miên và trước ngày bị đốt cháy, ông đã nhận được nhiều tin nhắn có nội dung đe dọa. Một đồng nghiệp của nhà báo Hoàng Hùng cho biết có thể đây là một vụ trả thù, tuy rằng theo báo chí trong nước, nạn nhân trước đây không có thù oán với ai.
Các tổ chức bảo vệ nhân quyền quốc tế thúc giục công an Việt Nam nhanh chóng tìm thủ phạm giết hại nhà báo Hoàng Hùng, sợ rằng vụ này chính là do những bài viết của ông trên báo Người Lao Động.
Trong một thông cáo đề ngày 31/1/2011, Uỷ ban Bảo vệ Nhà báo (CPJ), trụ sở tại New York, yêu cầu là cuộc điều tra « phải được tiến hành tới nơi tới chốn một cách độc lập và kẻ sát nhân phải bị đưa ra tòa ». Bản thông cáo của CPJ viết rằng : « Những vụ giết hại phóng viên là rất hiếm ở Việt Nam và chính quyền phải bảo đảm làm sao cho tình trạng phạm tội mà không bị trừng trị không trở nên phổ biến ».
Về phần tổ chức Liên đoàn Quốc tế các Nhà báo, trụ sở tại Bỉ, hôm nay cũng ra thông cáo nhấn mạnh:« Vụ tấn công tàn bạo này là một hành động xâm phạm quyền tự do ngôn luận và tự do báo chí, trong một môi trường vốn đã bị chính phủ kiểm soát và kiểm duyệt chặt chẽ ».
NLĐO-Nhà báo Lê Hoàng Hùng (có bút danh khác là Trần Hải Nguyên) sinh ngày 2-4-1960 tại xã Lương Hòa Lạc, huyện Chợ Gạo, tỉnh Tiền Giang; nhà ở tại 119 Nguyễn Thị Hạnh, TP Tân An, tỉnh Long An. Anh có vợ là Trần Thúy Liễu (sinh 1971) và 2 con gái là Lê Hồng Nhung (1992), Lê Hồng Châu (1998).
Anh Hoàng Hùng từng tham gia nghĩa vụ quân sự với quân hàm Trung sĩ giai đoạn 1984-1987. Sau đó, anh chuyển qua làm phóng viên và làm việc tại các Báo Long An, Bà Rịa-Vũng Tàu, Pháp Luật TPHCM.
Từ năm 2002 đến nay, Hoàng Hùng về công tác tại Báo Người Lao Động. Cha anh Hoàng Hùng là liệt sĩ; bản thân anh được kết nạp Đảng vào tháng 7-1998, tại chi bộ Báo Pháp luật TP.HCM
Thi thể Nhà báo Lê Hoàng Hùng được quàn tại tư gia (Khu Dân cư Đại Dương, đường Hùng Vương nối dài, F6, TP Tân An, tỉnh Long An) vào lúc 20 giờ ngày 29-1. Lễ viếng vào ngày 30-1. Lễ an táng sẽ diễn ra vào ngày Thứ 2, ngày 31-1-2011.





Bạn đọc báo NLĐO:
Hồng Na
02/02/2011 01:19
... mỗi người chúng ta phải làm gi? để dành lại sự công bằng cho Anh.Tôi mong rằng chúng ta hãy biến nổi đau này thành hành động thiết thực là phải phối hợp cùng các cơ quan pháp luật để sớm đưa ra ánh sáng kẻ hành động quá dã man để xử lý thật thích đáng và nghiêm minh,tôi hy vọng các Anh,Chị phóng Viên hảy biến nỗi đau này để chúng ta sẽ phát huy mạnh mẽ hơn trong việc đấu tranh cho công bằng và lẽ phải....
Qua đây tôi cũng xin gởi lời chia Buồn đến gia dình Anhh Hoàng Hùng và Báo Người Lao Động tôi thành thật thương tiết cho Anh một người Phóng Viên đầy nhiệt quyết,một ngồi bút sáng ngời, hy vọng sẽ còn rất nhiều ngồi bút và phóng Viên sẽ noi gương anh để tiếp tục xây dựng sự nghiệp báo chí vững mạnh. Hồng Na.
Quoc Bao
31/01/2011 11:10
Nhà báo Hoàng Hùng đã ra đi. Một người có nhiệt huyết chống lại cái ác cái xấu đã mất. Nhưng tin tưởng việc chống lại cái ác cái xấu vẫn tồn tại và quyết liệt hơn . Mong cơ quan công an sớm tìm ra thủ phạm đưa ra xét xử thích đáng. Xin chân thành chia buồn cung gia đình nhà báo Hoàng Hùng
Hồ Ngọc Duy
31/01/2011 07:05
Đây là vụ án đặc biệt rất nghiêm trọng mang tính tổ chức có hệ thống, chứ không phải trả thù cá nhân.Tôi kịch liệt lên án hành động dã man này,công luận vô cùng phẩn nộ và yêu cầu các cơ quan chức năng hãy mạnh dạn vào cuộc để tìm ra kẻ thủ ác ,dù bất cứ chúng là ai để đem lại công bằng cho xã hội và niềm tin của nhân dân.
Nguyễn văn Bên
30/01/2011 21:49
Tôi một nông dân ở Long An,60 tuổi đã theo dõi những bài báo của Hoàng Hùng nhiều năm nay. Rất chân thực và có tâm với nông dân. nhưng bọn ác coi anh như một cái gai trước mắt chúng và cần phải loại trừ. Hỡi công lý! hỡi mọi người ,Hãy cầu nguyện cho linh hồn Anh siêu thoát,Linh thiêng phù hộ cho những người dám liều mình đem chân lý về cho nhữg người nông dân yếu đuối, sau Anh.
Rồng yêu bóng đá
30/01/2011 18:13
Cháu 11 tuổi. Cháu đã từng đọc bài báo Cò bấm lỗ hoành hành vùng đất dữ của bác Hoàng Hùng và bác Minh Sơn. Cháu cảm thấy thật khâm phục bác Hùng vì đã dám viết ra những sai trái cần phải sửa không chỉ có trong người những tên tội phạm mà cả những chú cảnh sát nữa. Nhưng giờ đây bác đã ra đi mãi mãi. Chắc chắn ông trời sẽ không chịu như vậy. Cháu rất mong các chú công an sẽ nhanh chóng tìm ra thủ phạm và trừng trị hắn thật thích đáng.
Anh Đào
30/01/2011 14:32
Một tội ác hèn hạ và ghê tởm Các cơ quan chức năng phải bằng mọi cách đưa kẻ thủ ác ra trước ánh sáng và bắt hắn đền tội thích đáng để nhân dân còn có niềm tin vào công lý.
Trọng
30/01/2011 08:18
Tôi sẽ rất vui mừng nếu tên sát nhân và những kẻ đứng đằng sau bị lôi ra ánh sáng và nhận án tử hình.
Long an.com
30/01/2011 07:41
Tôi xem tin chia sẽ trên mạng thấy có nhiều bạn tâm sự và hỏi sao không thấy CQ địa phương đến thăm hỏi bạn Hùng. Điều đó hãy để tự CQ địa phương trả lời đưng hỏi vì sao? Tôi biết bởi vì họ ... ?
David Nguyen
30/01/2011 01:37
Sẽ không tìm ra thủ phạm vụ án nầy vì kẻ thủ ác là những kẻ mà anh đã cả gan lôi miếng ăn ra khỏi mịêng chúng.Kẻ đó là ai?...
Đồng nghiệp của anh
29/01/2011 19:22
Quá đau xót và căm phẫn. Anh ra đi trong uất ức vì vẫn chưa lôi thủ phạm ra ánh sáng. Chúng tôi sẽ làm mọi cách để cái chết của anh không oan ức như vậy.
Xem thêm »

Thứ Ba, 1 tháng 2, 2011

Nghị định mới hạn chế thêm tự do báo chí ở Việt Nam

Tự do báo chí ở Việt Nam sẽ bị hạn chế thêm nữa khi một nghị định của chính phủ bắt đầu có hiệu lực từ ngày 25 tháng này.Thông cáo báo chí hôm thứ Năm của tổ chức nhân quyền Human Rights Watch cho biết Nghị định số 2 về xử phạt vi phạm hành chánh trong hoạt động báo chí, xuất bản là một cú đấm bồi thêm vào quyền tự do diễn đạt ở Việt Nam.
Theo tổ chức có trụ sở ở New York này, nghị định - do Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ký ngày 6 tháng 1, năm 2011, qui dịnh mức phạt từ 1 đến 40 triệu đồng đối với phóng viên và báo chí vi phạm những điều khoản quá bao quát và mơ hồ của Nghị định này, ví dụ như không tuân thủ các qui định của Luật Báo chí năm 1990 với yêu cầu “thông tin trung thực về tình hình trong nước và thế giới phù hợp với lợi ích của đất nước và của nhân dân”.

Ông Phil Robertson, Phó Giám đốc bộ phận Á Châu của Human Rights Watch, nói rằng “Những điều khoản mơ hồ và tùy tiện của Nghị định này sẽ dẫn tới tình trạng tự kiểm duyệt.”

Ông Robertson nói thêm rằng “Lợi ích của đất nước và nhân dân được phục vụ tốt nhất bằng cách để cho các nhà báo đăng tin trung thực, chứ không phải xử phạt họ”.

Nghị định số 2 này cũng quyết định mức phạt từ 30 đến 40 triệu đồng đối với những ai xuất bản báo in hoặc báo điện tử mà không có giấy phép hoạt động báo chí.

Nguồn: Human Rights Watch, Baodientu.chinhphu.vn
Xem thêm »

Mêkông cạn kiệt : Các nước hạ nguồn có thái độ gay gắt hơn với Trung Quốc

(RFI) Việt Nam, Lào, Cam Bốt và Thái Lan, ngày 03/03/2010, qua Ủy Ban Mêkông gởi thơ đến phái bộ ngoại giao Trung Quốc bên cạnh Liên Hiệp Quốc thư yêu cầu Bắc Kinh hợp tác để tìm giải pháp cho vấn đề mực nước sông Mêkông bị cạn kiệt.
Thiên tai hay nhân họa ? Tranh cãi về lý do khiến cho mực nước sông Mêkông bị hạ thấp đáng kể trong thời gian gần đây đã bùng lên trở lại một cách gay gắt giữa Trung Quốc và 4 nước hạ nguồn của dòng sông chính chảy qua vùng Đông Nam Á.
Đối với Bắc Kinh thì nguyên nhân bắt nguồn từ tình trạng hạn hán bất thường do hiện tượng thời tiết El Nino, trong lúc các tổ chức bảo vệ môi trường thì cho rằng chính các con đập khổng lồ mà Trung Quốc xây dựng trên thượng nguồn đã làm cho dòng sông Mêkông bị cạn kiệt.

Những lời tố cáo về tác hại các đập thủy điện đã từng được đưa ra trước đây, ngay từ lúc kế hoạch ngăn dòng Mêkông của Bắc Kinh được tiết lộ, cách nay hơn một thập niên, nhưng điểm mới lần này là các chính phủ hạ nguồn cũng đã lên tiếng quan ngại, lẽ dĩ nhiên là một cách gián tiếp, để khỏi gây căng thẳng với Trung Quốc.

Thông qua Ủy Ban Sông Mêkông, cơ chế liên chính phủ của mình, Việt Nam, Lào, Cam Bốt và Thái Lan, ngày 03/03 vừa qua, đã chính thức gởi thơ đến phái bộ ngoại giao Trung Quốc bên cạnh Liên Hiệp Quốc. Nội dung bức thư yêu cầu Bắc Kinh hợp tác để tìm giải pháp cho vấn đề mực nước sông Mêkông bị cạn kiệt.

Theo các nhà quan sát, đây là lần đầu tiên mà Ủy Ban Sông Mêkông chính thức gởi thơ khiếu nại đến phiá Trung Quốc, chứng tỏ là tình hình đã trở nên đáng ngại. Đi đầu trong chủ trương này là Thái Lan, đã kêu gọi từng nước thành viên của Ủy Ban Sông Mêkông, gây sức ép trên Trung Quốc, qua con đường ngoại giao.

Trong thông điệp truyền hình hàng tuần ngày 07/03 vừa qua, thủ tướng Thái Lan Abhisit Vejjajiva đã gắn liền Trung Quốc với những hệ quả tai hại mà các nước hạ nguồn đang phải gánh chịu khi cho biết là Thái Lan ''sẽ yêu cầu Trung Quốc giúp quản lý tốt hơn lưu lượng nước trên dòng Mêkông sao cho các nước Đông Nam Á không bị tác hại''.

Cho đến nay, Trung Quốc đã cho xây dựng xong 4 đập lớn trên dòng chảy chính của sông Mêkông, khúc chảy qua vùng Vân Nam. Trong số các con đập đã hoàn thành, có đập Tiểu Loan cực lớn, bắt đầu thu nước vào hồ chứa từ tháng 10 năm ngoái. Con đập này chỉ thua đập Tam Hiệp trên sông Dương Tử về quy mô.

Phải chăng chính việc lấy nước nói trên làm cho lượng nước chảy xuống vùng hạ nguồn ít hẳn đi, gây ra tính trạng thiếu nước ? Đối với các hội đoàn bảo vệ môi trường, trong đó có nhóm Liên Minh Cứu Dòng Mêkông - Save The Mekong Coalition - thì các con đập chính là nguyên nhân khiến cho mức nước sông Mêkông bị hạ thấp.

Tuy nhiên, theo phiá Trung Quốc, các lời tố cáo kể trên hoàn toàn không có cơ sở. Trợ lý ngoại trưởng Trung Quốc phụ trách châu Á Hồ Chính Diệu đã khẳng định hôm 08/3 với thủ tướng Thái Lan Abhisit Vejjajiva rằng các đập nước ở tỉnh Vân Nam không liên quan tới mực nước ở hạ nguồn sông Mêkông bị hạ thấp. Sau đó ba hôm, đến lượt một tham tán sứ quán Trung Quốc tại Bangkok nhắc lại lập luận ''chỉ có 13% lượng nước sông Mêkông đến từ Trung Quốc''.

Tuy nhiên, theo một số nhà quan sát, lập luận gọi là khoa học đó của Trung Quốc dễ tạo ra ngộ nhận. Tờ báo trên mạng AsiaTimes trong bài viết công bố ngày 13/03 nói rõ : '' Tỷ lệ do Bắc Kinh đưa ra căn cứ trên toàn bộ lượng nước sông Mêkông lúc đổ ra bìển Đông. Trong thực tế, tỷ lệ nước sông Mêkông phải đi qua Trung Quốc trước khi chảy vào miền bắc Thái Lan và Lào lên đến gần 100%.
Nguồn: RFI
Xem thêm »

Quyền lực thuộc về cộng đồng blog

Tác giả THOMAS L. FRIEDMAN -THE NEW YORK TIMES *
Friedman là nhà báo nổi tiếng của New York Time, người ba lần giành giải Pulitzer.
Người dịch: Nguyễn Hùng
Nguồn: The New York Times - Dử liệu: Basàm.info
Khoảnh khắc này là khó tránh khỏi. Kể từ khi Trung Quốc bắt đầu rũ áo cộng sản, trở thành một cường quốc kinh tế toàn cầu, các nhà lãnh đạo nước này đã theo đuổi chiến lược “gia tăng hoà bình” với những hành động khiêm tốn, thận trọng, không đe doạ láng giềng và gần như không kích động bất cứ một liên minh nào chống lại Mỹ.
Nhưng vài năm gần đây, khi mô hình kinh tế Mỹ tự vấp phải một cú sốc đầy lúng túng, và “Bắc Kinh đồng lòng cùng tiến”, thứ ngôn ngữ nổi lên ở Trung Quốc đó là “tương lai thuộc về chúng ta” hay và có thể chúng ta nên dẫn đầu thế giới. Gìơ đây, những ngôn từ như thế phần lớn xuất phát từ các vị tướng nghỉ hưu, và những bloger sắc sảo và giới lãnh đạo Trung Quốc thì vẫn thận trọng.

Nhưng mùa hè vừa rồi với những tranh chấp ngoại giao đã khiến các láng giềng của Trung Quốc, không đề cập tới Washington, phải tự hỏi, liệu Trung Quốc có thể duy trình hành động “người khổng lồ hiền lành” được bao lâu. Với con số ước tính khoảng 70 triệu bloger, các nhà lãnh đạo Trung Quốc giờ đây đang chịu một áp lực dai dẳng đòi hỏi họ phải quả quyết từ một cộng đồng blog theo chủ nghĩa dân tuý, chủ nghĩa dân tộc mà trong bối cảnh thiếu vắng bầu cử dân chủ, đã trở thành tiếng nói của người dân trên thực tế.
Bạo loạn lật đổ tổng thống Mubarak ở Ai Cập làm Trung Quốc lo sợ






Tranh cãi ngoại giao là một phiên họp của diễn đàn khu vực Hiệp hội các Quốc gia Đông Nam Á, ASEAN, tổ chức ngày 23/7 tại Hà Nội. Cuộc họp này có sự tham gia của ngoại trưởng 10 nước thành viên, cũng như Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton và người đồng cấp Trung Quốc Dương Khiết Trì.

Theo một trong các quan chức ngoại giao có mặt trong cuộc họp, thái độ của các ngoại trưởng ASEAN dù khó nhận thấy nhưng rõ ràng là thận trọng với việc Trung Quốc trở lại quyết định tuyên bố “chủ quyền không thể tranh cãi” với toàn bộ biển Hoa Nam (Biển Đông) – khu vực giàu tài nguyên, kéo dài từ Singapore tới Eo biển Đài Loan cũng như Việt Nam và chiếm khoảng một nửa lượng vận chuyển hàng hoá thế giới mỗi năm. Nơi đáy biển còn được tin rằng có dự trữ lớn về dầu và khí đốt; với việc Hải quân Trung Quốc trở nên gây hấn hơn trong việc bắt giữ các tàu cá mà họ cho rằng đã vi phạm chủ quyền lãnh thổ. Trung Quốc cũng tham gia vào cuộc tranh chấp hàng hải với Hàn Quốc và Nhật Bản.

Theo lời một người tham dự, khi một vị ngoại trưởng tiếp theo một vị khác đứng lên trong cuộc họp ASEAN để khẳng định chủ quyền ở biển Hoa Nam (Biển Đông) hay khẳng định bất cứ tranh chấp lãnh thổ nào cần phải được giải quyết hoà bình và tuân thủ luật pháp quốc tế, Ngoại trưởng Trung Quốc đã dần bị kích động. Và sau khi bà Clinton tuyên bố, biển Hoa Nam (Biển Đông) là khu vực mà Mỹ “có lợi ích quốc gia” trong “tự do hàng hải”, ngoại trưởng Trung Quốc đã yêu cầu ngừng họp thời gian ngắn và sau đó trở lại khá nặng nề.

Phát biểu không cần văn bản, ông Dương nói suốt trong 25 phút, khẳng định rằng, đây là vấn đề song phương, không phải giữa Trung Quốc và ASEAN. Theo Washington Post, ánh nhìn của ông xuyên suốt căn phòng, dù có rất nhiều người, để tới tận ngoại trưởng Mỹ, ánh mắt đấy được mô tả kiểu như “Trung Quốc là một nước lớn” và hầu hết các thành viên ASEAN còn lại “là những nước nhỏ”.

Giới ngoại giao thì nhấn mạnh, phòng họp dường như có một sự đồng thuận khi ngoại trưởng Trung Quốc đang cố gắng chia tách nhóm, chia tách những nước tuyên bố chủ quyền với quốc gia không tuyên bố chủ quyền để có thể các thành viên trong khối không có một hành động chung ASEAN và mỗi nước sẽ phải đàm phán riêng lẻ với Trung Quốc.

Phản ứng tiêu cực mà ông Dương cảm nhận đã được chuyển tải tới Bắc Kinh, các nhà lãnh đạo Trung Quốc dường như muốn xoa dịu sự việc vì e ngại sau một thập niên Mỹ để suy giảm ảnh hưởng trong khu vực, thì chính họ có thể đẩy tất cả các nước láng giềng về phía Mỹ.

Tuy nhiên, các nhà lãnh đạo Trung Quốc có thể “trầm tĩnh” bao lâu, còn phụ thuộc dù chỉ một phần vào bên thứ ba: cộng đồng blog Trung Quốc – nơi cả một thế hệ được truyền dạy khái niệm rằng, Mỹ và phương Tây muốn kìm nén Trung Quốc, để giờ đây cộng đồng này có riêng chiếc loa phóng thanh để phủ nhận bất cứ vị quan chức nào của Trung Quốc cam kết thoả hiệp. Thậm chí, họ có thể gọi vị ấy là “ủng hộ Mỹ, hay kẻ phản bội”.

Thú vị là, Đại sứ quán Mỹ tại Bắc Kinh cũng đã bắt đầu với tay tới cộng đồng blog này, thậm chí mời các bloger đi xe cùng đại sứ Mỹ, Jon Huntsman, hay phỏng vấn ông khi ông tới thăm các tỉnh Trung Quốc của họ nhằm truyền tải thông điệp của Mỹ mà không cần “bộ lọc” bởi truyền thông chính thống Trung Quốc.

“Trung Quốc đầu tiên đã có một giới công khai thảo luận mọi thứ ảnh hưởng tới người dân Trung Quốc”, Hồ Dũng, một chuyên gia nghiên cứu cộng đồng blog tại Đại học Bắc Kinh nói. “Dưới thời truyền thông truyền thống, chỉ có người tầng lớp trên mới có tiếng nói, nhưng Internet đã thay đổi tất cả”, ông nhấn mạnh. “Giờ đây, chúng ta có một kiểu truyền thông vượt phạm vi quốc gia, đó là tiếng nói của toàn xã hội, vì thế mọi người từ các vùng miền khác nhau của Trung Quốc có thể thảo luận về những gì đang diễn ra ở một nơi xa xôi hẻo lánh, và tin tức lan truyền đi khắp nơi”. Ông tiếp tục, nhưng thế giới Internet thiên về “chủ nghĩa dân tộc, chủ nghĩa dân tuý hơn. Nhiều năm chúng ta được giáo dục kẻ thù đang nỗ lực kìm nén chúng ta đã sản sinh ra cả một thế hệ thanh niên có tư tưởng như vậy, và giờ đaâ, họ có internet để thể hiện điều đó”.

Hãy quan sát không gian này. Những ngày mà Nixon và Mao có thể cố quản lý mối quan hệ trong sự bí mật đã không còn tồn tại. Có quá nhiều yếu tố bất ổn tồn tại ở đó, và cũng có quá nhiều người chơi với đủ sức mạnh thổi bùng hay làm dịu lại quan hệ Mỹ – Trung. Hoặc có thể diễn giải theo kiểu Công nương Diana, là có ba người trong cuộc hôn nhân này.
Xem thêm »

Năng lực phòng thủ của Việt Nam

( Bài phỏng vấn tiến sỹ Richard Weitz trên BBC )
Trong bối cảnh an ninh vùng ngày càng phức tạp, Giám đốc Viện nghiên cứu quốc phòng Hudson tại Washington DC, Hoa Kỳ cho rằng Việt Nam cần mở rộng phạm vi tìm đồng minh quân sự.
Tiến sĩ Richard Weitz đồng thời cũng là bình luận viên của trang Second Line of Defense. Trả lời phỏng vấn của BBC Tiếng Việt, ông đánh giá về năng lực quốc phòng của các quân binh chủng mà Việt Nam hiện có, cũng như các vấn đề liên quan đến khả năng Hà Nội mua vũ khí từ Washington.
Trước câu hỏi cần mua vũ khí tới mức nào là đủ sau khi Việt Nam đã đặt mua một số tàu ngầm hạng Kito từ Nga để phòng thủ biển, Tiến sĩ Richard Weitz nhận xét:

Richard Weitz: Một mình Trung Quốc là đã đủ đè bẹp Việt Nam. Nhất là mấy năm gần đây, hải quân Trung Quốc đang ngày càng lớn mạnh trên nhiều phương diện. Họ vừa tự sản xuất vũ khí, vừa mua vũ khí từ Nga, nhiều hơn gấp nhiều lần lượng vũ khí Việt Nam mua.

Thế nên, có thể nói là Việt Nam đã áp dụng chiến lược "xù lông nhím". Tức là dương oai nhưng không làm tổn hại đến Trung Quốc nhằm tránh bị cuốn vào cuộc chạy đua vũ trang. Và Việt Nam có cả chiến lược cân bằng quyền lực từ bên ngoài nữa. Điều đó dễ nhận thấy.

Chẳng hạn như năm ngoái, Việt Nam tổ chức viếng thăm cảng, diễn tập quân sự. Vừa đủ để Bắc Kinh nghĩ rằng mình không nên dính dáng vào chiến tranh trên biển với Việt Nam bởi vì mình sẽ chịu một số thiệt hại, và có thể Hoa Kỳ còn can thiệp vào nữa.
BBC Tiếng Việt: Thế còn không quân Việt Nam thì sao? Chúng ta biết gì về lực lượng này?

Richard Weitz: Tôi nghĩ đây là bộ phận yếu nhất. Từ trước tới nay, không quân và hải quân yếu hơn cả trong số các binh chủng của quân đội Việt Nam.
Ngược lại, về phía Trung Quốc, như chúng ta vừa thấy trong vài tuần qua, họ đã và đang sản xuất thêm nhiều phi cơ có sức công kích mạnh mẽ. Thế nên tôi nghĩ giữ gìn an ninh không phận sẽ là phần khó khăn nhất.

Có lẽ Việt Nam dễ thua trên mặt trận này ngay từ lúc lâm trận, trừ khi có Hoa Kỳ hoặc bên nào đó can thiệp vào. Tuy nhiên chiến lược của Việt Nam là không gây chiến tranh với Trung Quốc mà giữ cho mình đủ mạnh để đề phòng những việc như vậy xảy ra.
BBC Tiếng Việt: Trong bài viết của mình, ông có nhắc đến việc chính quyền cộng sản Việt Nam thừa hưởng một số vũ khí từ chính quyền Việt Nam Cộng hòa cũ và của cả Hoa Kỳ sau khi chiến tranh kết thúc vào năm 1975. Khả năng Hoa Kỳ giúp Việt Nam nâng cấp kho vũ khí này tới đâu thưa ông?

Richard Weitz: Tôi nghĩ nâng cấp vũ khí thì dễ dàng hơn và rẻ hơn là bán cả kho vũ khí cho Việt Nam. Có nhiều lý do để Hoa Kỳ tham gia vào các dự án này, khác hẳn với cách làm của Nga hay của các nước cung cấp vũ khí truyền thống.

Tuy nhiên, cũng có một số hạn chế vì kho vũ khí xưa đã quá cũ kĩ. Thế nên nếu nâng cấp cũng không tăng thêm bao nhiêu năng lực quốc phòng của Việt Nam.

Tất nhiên, mục đích của việc đó là để phát tín hiệu cho Bắc Kinh thấy Hoa Kỳ có quan tâm tới Việt Nam, chứ không phải chỉ khoanh tay đứng nhìn một khi có chiến tranh xảy ra giữa Việt Nam và Trung Quốc.

BBC Tiếng Việt: Ông cũng đề cập đến những trở ngại hoặc chống đối từ các đồng minh Đông Nam Á của Hoa Kỳ như Singapore và Thái Lan. Tiếng nói của họ nặng ký đến đâu khi kêu gọi Hoa Kỳ ngừng bán vũ khí cho Việt Nam?

Richard Weitz: Cái đó còn tùy vào việc họ cảm thấy như thế nào trong quan hệ với Trung Quốc. Trong mắt họ, Việt Nam từng bị nhìn nhận là nước rất hung hãn (a very aggressive country), từng chiếm đóng Campuchia...Các nước láng giềng cũng đã từng có nỗi sợ về Việt Nam.
Nhưng mấy năm gần đây Việt Nam cư xử có trách nhiệm hơn và chính sách đối ngoại cũng trở nên gắn bó với chiến lược của khối ASEAN, hòa nhập vào hướng đi chung của khối Đông Nam Á, ngoại trừ một số vấn đề đối nội.

Chính quyền Việt Nam, như chúng ta biết vẫn còn rất chuyên chế, hạn chế nhân quyền nhiều hơn các nước khác, chỉ không gay gắt bằng Miến Điện mà thôi.

Nhưng về mặt ngoại giao thì tôi nghĩ không có quan ngại gì thường trực về Việt Nam. Cho nên tùy vào việc các nước đó quan ngại tới đâu về Trung Quốc hay về Việt Nam hoặc các hành động mà hai nước này có thể gây ra.
Các nước láng giềng Đông Nam Á chắc chắn không muốn 'tái khởi động' (restart) chuyện Việt Nam bước vào con đường hung hãn.

Nhưng họ cũng không muốn Trung Quốc bước ra khỏi cách đi mà Bắc Kinh đã tuyên bố, đó là nước này sẽ không chủ động giải quyết xung đột với quốc gia trong khu vực bằng vũ lực.
BBC Tiếng Việt: Nhưng Việt Nam, theo nhận định của ông, chỉ là một khách hàng mua vũ khí tiềm năng của Hoa Kỳ. Họ phải làm gì để thay đổi hiện trạng để đạt được điều họ muốn từ Hoa Kỳ?

Dĩ nhiên, về phần nào đó là đây quyết định của cả hai. Phía Hoa Kỳ phải quyết định có bán vũ khí cho Việt Nam hay không, cũng như việc cần phải giải quyết thế nào cuộc đối đầu với Trung Quốc. Trong thời gian tới điều đó sẽ rõ thôi.

Việt Nam thì phải tự quyết định xem họ có muốn mua vũ khí từ Hoa Kỳ hay không. Cả hai quốc gia cần phải quyết định chung. Họ cũng cần phải suy nghĩ xem Trung Quốc và các nước láng giềng trong khu vực sẽ phản ứng ra sao.

Nhưng tôi nghĩ vấn đề nằm ở chỗ tiền bạc nhiều hơn là ở ngoại giao. Tức là Việt Nam sẽ được lợi nhiều hơn từ việc khởi động mối quan hệ mua bán vũ khí quốc phòng với Hoa Kỳ so với những mất mát có thể phát sinh từ việc các nước láng giềng lo ngại và tị hiềm về chuyện mua bán vũ khí.

BBC Tiếng Việt: Việc Việt Nam mua vũ khí của Hoa Kỳ liệu có vấp phải trở ngại nào từ chính phủ và quốc hội Hoa Kỳ, hoặc các nhóm vận động hành lang hay không?

Richard Weitz: Từ trước tới giờ các nhóm đấu tranh cho nhân quyền và tự do luôn phản đối, nhất là từ các Việt kiều rời Việt Nam khi cuộc chiến kết thúc năm 1975.

Tuy nhiên, những gì Trung Quốc làm trong năm qua đã thu hút sự chú ý vào nhu cầu làm sao có được bảo đảm rằng sức mạnh đang lên của Trung Quốc chỉ giúp củng cố chứ không gây tổn hại đến sự ổn định khu vực. Nhiều trở ngại truyền thống có thể được dàn xếp.

Điều quan trọng là phải gửi tín hiệu cho Bắc Kinh về những gì đã xảy ra như diễn tập quân sự chung hay tuyên bố về hợp tác hạt nhân, một loạt các bước đi khác Việt Nam và Hoa Kỳ đang triển khai nhằm gần lại nhau trong năm qua. Vì tôi luôn nêu quan điểm rằng hiện có một quan ngại chung trong vùng về Trung Quốc.

BBC Tiếng Việt: Ông biết gì về những chương trình tập huấn quân sự cho Việt Nam từ Hoa Kỳ? Bởi chúng ta đều biết rằng mua vũ khí là một chuyện, nhưng có biết sử dụng hay không lại là một chuyện khác.

Richard Weitz: Huấn luyện quân sự còn khó hơn cả việc mua bán vũ khí. Hoa Kỳ từng gặp khó khăn với do có những quan ngại về nhân quyền. Có lẽ đối với Việt Nam thì tình thế còn khó khăn hơn nữa.

Tuy nhiên, có thể áp dụng một lối đi khác, đó là Việt Nam học lại từ các nước đã được Hoa Kỳ tập huấn quân sự. Giới quân sự Hoa Kỳ cũng huấn luyện các những chuyên gia để họ đi đào tạo các đối tượng khác, tất nhiên chủ yếu là cho chính lực lượng quân sự của họ. Nhưng công tác này có thể bao gồm cả các lực lượng quân sự của các nước khác nữa.
Xem thêm »

Thứ Hai, 31 tháng 1, 2011

Đài truyền hình nhà nước Trung Quốc làm phóng sự gian dối

RFI: Internet là một vũ khí lợi hại tại một nước kiểm duyệt thông tin. Theo AFP, đài truyền hình nhà nước Trung Quốc đang bối rối trước những chất vấn của cộng đồng sử dụng internet. Trong phóng sự biểu dương sức mạnh của không quân Trung Quốc đang thao dượt, đài truyền hình CCTV đã ghép vào đó một đoạn phim của Hollywood, phim Top Gun với tài tử nổi tiếng Tom Cruise.
Trong bài phóng sự, đài truyền hình Trung Quốc cho khán giả xem hình ảnh một chiếc phản lực bị máy bay Trung Quốc phóng tên lửa làm nổ tung xen lẫn với phần phỏng vấn các sĩ quan phi công Trung Quốc.

Vấn đề là giới sử dụng internet và blogger Trung Quốc phát hiện « pha ngoạn mục » này nằm trong đoạn kết của cuốn phim nổi tiếng Top Gun với tài tử đẹp trai của Mỹ là Tom Cruise.

Báo Mỹ Wall Street Journal đã so sánh hai đoạn phim này cùng lúc trên hai màn hình đặt song song thì đúng là “tuy hai mà một”. Đại diện của đài truyền hình Trung Quốc CCTV có mặt không thể giải thích được « hiện tượng » này.

Theo AFP, việc gian dối của đài truyền hình nhà nước bị phát hiện đã làm cho giới sử dụng net tại Trung Quốc vui thích vì họ rất thất vọng về tình trạng tuyên truyền một chiều của truyền thông quốc gia.
Nguồn: RFI
Xem thêm »

Đàm phán Việt - Trung về biển Đông

(RFI) Vào hôm 28/01/2011, một đoạn tin ngắn trên nhật báo Mỹ The New York Times cho biết : Trung Quốc và Việt Nam sẽ tổ chức một vòng đàm phán mới về tranh chấp lãnh thổ trong biển Đông trong năm nay. Nhưng giới quan sát tự hỏi là phải chăng quan điểm của Trung Quốc đang thắng thế.
Tin này được đưa ra trong bối cảnh Bắc Kinh cho đến nay vẫn chủ trương đàm phán tay đôi với từng nước có tranh chấp với họ tại Biển Đông thay vì mở đàm phán đa phương như mong muốn của Hà Nội và một vài đồng minh Đông Nam Á, nguồn tin này đã khiến giới quan sát tự hỏi là phải chăng quan điểm của Trung Quốc đang thắng thế.
Theo Edward Wong, thông tín viên New York Times tại Bắc Kinh, thì nguồn tin về vòng thương thảo đã được chính ông Nguyễn Văn Thơ, Đại sứ Việt Nam ở Trung Quốc, tiết lộ với các phóng viên Trung Quốc hôm thứ năm 27/01, và được báo chí nước này loan tải một hôm sau. Đại sứ Việt Nam, tuy nhiên không cho biết thời điểm cụ thể của vòng đàm phán, chỉ xác định rằng ông "lạc quan về vấn đề này".

Nhật báo Mỹ nhắc lại rằng Biển Đông, một khu vực được cho là dồi dào tiềm năng dầu khí, hiện đang có nhiều nước tranh chấp. Ngoài Trung Quốc và Việt Nam, một số nước châu Á khác cũng đòi chủ quyền trên một phần của vùng này. Riêng đối với Việt Nam và Trung Quốc, tranh chấp biển Đông là một trong những vấn đề gai góc nhất trong bang giao giữa hai bên.

Cho đến nay, Việt Nam chủ trương các cuộc đàm phán đa phương để giải quyết tranh chấp, với tất cả các nước cùng ngồi vào bàn thương thảo. Trong khi đó thì Trung Quốc lại đòi hỏi đàm phán song phương với từng nước có tranh chấp với họ, cụ thể là với Việt Nam, Malaysia, Philippines và Brunei. Giới phân tích từng thẩm định là sở dĩ Bắc Kinh chủ trương như vậy, đó là vì giải pháp này sẽ giúp một nước lớn như họ phát huy được sức ép trên các nước Đông Nam Á nhỏ hơn.

Mặc dù đã ký kết vào năm 2002 với khối ASEAN một bản tuyên bố về các quy tắc ứng xử tại Biển Đông, gọi tắt theo tiếng Anh là DOC, cho đến nay, Trung Quốc vẫn không áp dụng những gì đã hứa. Không những thế, mọi nỗ lực của Hiệp hội Đông Nam Á nhằm thúc đẩy Bắc Kinh thực thi lời cam kết đều bị gạt bỏ, đúng theo lập trường không thương thuyết đa phương của mình.

Ngoài ra, Trung Quốc cũng không ngần ngại dùng uy thế của mình để tạo ra tình trạng chia rẽ trong ASEAN trên vấn đề Biển Đông, giữa các nước có tranh chấp với Trung Quốc và các nước không dính dáng gì đến hồ sơ này. Nhóm nước thứ hai này được coi là dễ dàng chiều ý Bắc Kinh hơn vì không muốn mất quyền lợi kinh tế thương mại.

Thí dụ mới nhất cho thấy điều này là thất bại gần đây của cuộc họp ASEAN-Trung Quốc tại Côn Minh cho dù mục tiêu đề ra được cho là rất khiêm tốn : thông qua dự thảo bản hướng dẫn thực hiện Bản Tuyên bố về cách ứng xử trên Biển Đông DOC.

Theo hãng tin Nhật Bản Kyodo ngày 22/01 vừa qua, thì nhân một cuộc họp kín của các Ngoại trưởng ASEAN trên đảo Lombok của Indonesia vào trung tuần tháng này, ba nước Việt Nam, Malaysia và Philippines đã bày tỏ thái độ quan ngại trước việc không được hậu thuẫn của nhiều nước khác trong khối trong đàm phán với Trung Quốc.

Theo một nhà ngoại giao ASEAN được Kyodo trích dẫn, Việt Nam, Malaysia và Philippines đều muốn áp dụng một điều khoản thiết yếu trong dự thảo bản hướng dẫn thực hiện DOC. Điều khoản này quy đinh rằng ASEAN “sẽ tiếp tục thông lệ hiện hành là họp lại tham khảo ý kiến lẫn nhau trước khi họp với Trung Quốc”.

Phía Bắc Kinh đã chống lại lập trường của ASEAN, và có dấu hiệu chỉ muốn đàm phán song phương vì điều này giúp họ có ưu thế nhiều hơn. Theo nhận định của nhà ngoại giao ASEAN : “Bất đồng trên điều khoản đó đã khiến cho thương thuyết về bản hướng dẫn thực hiện COC bị bế tấc trong nhiều năm nữa.

Đối với nhân vật này, nguyên nhân khiến cho đàm phán ASEAN-Trung Quốc thất bại nằm ở chỗ cho dù Bắc Kinh đã công nhận Hiệp Hội Đông Nam Á là một tác nhân trong vấn đề Biển Đông, nhưng họ vẫn không muốn là khối này họp lại với nhau trước các hội nghị với các đối tác, trong đó có Trung Quốc.



Xem thêm »